Lâm Băng ngắc ngứ bị quật ngã xuống giường. Gáy cô đập mạnh xuống mặt nệm mềm, có hơi đường đột nên mặt mũi cô đều tối sầm, có hơi choáng váng. 
"A Giang.... Anh là đồ vô lương tâm!". 
Mãi mới thấy được một chút tia sáng thì đất trời đều đang quay mòng mòng. Lâm Băng ôm lấy đầu. Mái tóc xoăn dài rũ bung trên giường, tung ra thành một đoá hoa nâu sẫm đẹp đẽ. 
"Còn sức mắng anh ư? Còn em thì sao?". 
Một thân hình mạnh mẽ đột nhiên đổ ập xuống thân hình mảnh khảnh. Lâm Băng vừa đang đỡ chông chênh một chút thì bị đè đến nghẹt. Người này làm gì thế? Là bằng cục tạ sao? Nặng quá đi mất! 
Tay gầy đưa đến trước ngực chống đỡ. Cả tay đều đau đến sắp gãy. 
Hình ảnh nam nhân dưới đèn pha lê toả ra một vầng hào quang rực rỡ đến loá mắt. Mặt anh cứ ra thành mấy bóng cái bóng trong suốt mờ mờ ảo ảo, Lâm Băng không nhìn ra được bất cứ đường nét gì. 
"Em... Em thì sao... A Giang, em... Em khó thở quá..." - Cô không ngừng uốn éo cơ thể nhưng bị vây khốn đến mức cả lưng dán chặt vào giường. 
Trên chóp mũi nhận được một luồng khí nóng đến rực lửa, còn nồng lên một mùi gỗ rát đến cháy da thịt. Chân cô hơi co lên thì chạm trúng một vật lớn cứng ngắc đang chèn giữa hai chân. Lâm Băng hoảng sợ. 
"A Giang... Anh... anh...". 
Cô lắp bắp, muốn trườn ra khỏi đó. 
"Băng, em đừng nhúc nhích nữa...". 
"Không... Không được... Anh... 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghi-pham-so-1-cua-ngai-canh-sat/3595828/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.