Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44
Chương sau
"Rốt cuộc?" Bách Doãn chăm chú nhìn cái comment trả lời tràn ngập ý vui mừng kia, tưởng tượng lúc Tiêu Hủ gõ chữ là bộ dáng gì. - - Tay trái cầm điện thoại, ngón trỏ di chuyển, trong mắt hiện lên ánh sáng từ web diễn đàn, khóe môi cười cười. Bởi vì sau khi làm xong không được khỏe, Tiêu Hủ chắc chắn là đang đứng, nói không chừng lúc ấn nút gửi đi, tay phải còn để xuống, vừa chờ thông báo gửi đi thành công, vừa cách quần ngủ vò vò cái mông. Vì sao lại cao hứng như vậy? Cao hứng đến mức đã đi ngủ rồi, còn sờ soạng ngồi dậy, chỉ vì muốn rep một cái bài viết không có gì hay ho như vậy? Bách Doãn buông điện thoại, ngồi trong bóng tối trầm tư. Ở chung bốn ngày, bây giờ là ngày thứ năm, Tiêu Hủ rất nhiều phản ứng và hành vi đều không giống như dự liệu của hắn. Thiếu gia nhát gan vẫn là thiếu gia nhát gan, quý giá cực kì, việc nhà cái gì cũng không làm, quần áo chưa bao giờ tự mình giặt, chăn cũng không gấp, về nhà liền la hét muốn ăn cơm, luôn cho mình là tay tình trường lão luyện, bộ dáng tiêu sái ung dung. Người nào tay già đời tình trường lão luyện sau khi bị hôn lại đần độn đứng bất động như đầu gỗ? Bách Doãn tựa lưng vào ghế, tay trái chống đỡ trán. Kỳ thực lần này trở về, hắn cảm thấy Tiêu Hủ không đúng lắm. Sau lần tình một đêm kia, chỉ trò chuyện duy nhất một lần, Tiêu Hủ đều biểu hiện như "vạn hoa tùng trung quá"(vô cùng đào hoa, vô số người tình). Nhưng Tiêu Hủ cô đơn đứng bên đường chờ hắn, nhìn qua liền đơn thuần như vậy. Hắn mang Tiêu Hủ về nhà, bôi thuốc cho Tiêu Hủ, phản ứng của anh có thể dùng từ 'ngoan ngoãn', 'nghe lời' để hình dung, trên đường còn nói với hắn vì sao lại sợ con nhện và cây lá xum xuê. Khi đó hắn lần đầu thấy được Tiêu Hủ đáng yêu. Nửa đêm đem Tiêu Hủ say khướt từ Hạm Uyển về, tự nhiên có chút không vui, cũng có chút mơ hồ đau lòng, thậm chí ngay cả ý muốn bảo hộ cùng độc chiếm cũng có, bằng không sao lại đem Tiêu Hủ bao vào trong ngực, lấy tay an ủi? Quyết định ở cùng nhau cũng rất vội vàng, động cơ cũng chẳng phải thuần túy, nhưng nếu đã quyết định cùng một chỗ, cho dù chỉ là "thử một lần", hắn cũng định toàn tâm toàn ý đối xử với Tiêu Hủ. Đêm đó tại trước tiệm cá mực xiên hôn Tiêu Hủ, vừa là nhất thời kích động, cũng là sớm có dự tính. Tiêu Hủ đã bị dầu bắn hai lần, lần thứ ba nhất định sẽ thành thật nhắm mắt. Đường hoàng nói chuyện luyến ái, hôn môi hẳn là chuyện đương nhiên, nhưng quan hệ của bọn họ khá kỳ quái, sớm có tiếp xúc thân mật, những chuyện khác nên làm lại không làm. Cũng chưa đến mức tình cảm nhiều, hôn môi khó tránh khỏi xấu hổ, nhưng nếu mượn lúc ăn xiên mực hôn một cái, thì lại giống như chuyện đùa không thật vậy. Hắn đã tính toán sẵn, không nghĩ rằng vừa hôn qua loa một cái, Tiêu Hủ cư nhiên lại sững sờ tại chỗ. Tiêu Hủ mặt đỏ rần, mắt mở to hơn bất cứ lúc nào, con ngươi đen nhánh tràn đầy ngạc nhiên, sau đó lại hiện ra biểu tình hưng phấn cùng vui mừng không che giấu được. Sáng lấp lánh như sao. Hắn đều thấy được. Cho nên kinh ngạc, cũng nghi hoặc. Bất quá chỉ là một cái hôn hời hợt như chuồn chuồn lướt, đừng nói người trưởng thành 28 tuổi, cho dù là thiếu niên mới biết yêu, cũng sẽ không có loại phản ứng này. Tiêu Hủ không nháy mắt nhìn hắn, sâu trong con ngươi là cái bóng của hắn, hắn cũng nhìn Tiêu Hủ, nửa ngày không có động tĩnh gì. Trong nháy mắt, hắn sinh ra một ý nghĩ hoang đường -- người trước mắt này, căn bản không phải tay tình trường già đời gì. Nhưng ý nghĩ này thoáng qua liền biến mất, hắn không phải mới quen Tiêu Hủ, Tiêu Hủ là cái đạo đức gì, hắn cho dù không hiểu quá sâu, cũng là biết một, hai phần. Tiêu Hủ thích ăn chơi, tự do buông thả, bên cạnh chưa bao giờ thiếu người, sự tình say rượu loạn tính này xảy ra không chỉ một lần - điểm cuối cùng này, là chính miệng Tiêu Hủ nói. Biểu tình lúc bị hôn kia của Tiêu Hủ cũng không phải giả vờ, hắn nghi hoặc, không nghĩ ra, nhìn về phía Tiêu Hủ ánh mắt không tự chủ được trở nên thâm trầm mà tràn ngập dò xét. Không biết Tiêu Hủ có nhận ra hay không. Càng làm hắn kinh ngạc hơn, thậm chí khiếp sợ không chỉ dừng tại đây. Ngày đầu ở chung, quá nhiều chuyện chưa hiểu rõ, sau khi về nhà, hai người ngầm hiểu lẫn nhau mà trở về phòng riêng. Bách Doãn đi tắm trước, trong lòng luôn nghĩ tới dáng vẻ ngây ngốc lúc bị hôn của Tiêu Hủ, từ phòng tắm không yên lòng đi ra, lau tóc đi tới cạnh cửa. Lúc ý thức được mình đi nhầm phòng, hắn vốn định chào một tiếng rồi quay về, lại chứng kiến Tiêu Hủ đang vén áo mà sờ sờ cơ bụng của mình, một bên cứng nhắc quan sát. Hắn nhịn không được, hỏi một câu, "Anh đang sờ cái gì?", Tiêu Hủ dường như rất khẩn trương, cứng nhắc đứng dậy. Lúc đi ngang qua cạnh hắn, ánh mắt Tiêu Hủ hầu như dán vào cơ bụng hắn, hắn thuận miệng nói, "Anh cũng có, chỉ là không quá rõ mà thôi", Tiêu Hủ liền nổi giận. Thật không hiểu nổi, hắn nghĩ. Tiêu Hủ vọt vào buồng tắm, cửa vang lên âm thanh "oành" một tiếng. Hắn vốn định về phòng ngủ, dư quang lại thấy được điện thoại trên giường. Lòng hiếu kỳ nhất thời dâng lên, muốn biết Tiêu Hủ đang xem cái gì mà nghiêm túc xoa bóp cơ bụng -- Tiêu Hủ nói đó là cơ bụng, hắn thật đúng là không nhìn ra, lời nói 'chỉ là không rõ mà thôi' cũng chỉ là hắn khách sáo. Lúc cầm lên điện thoại, hắn chần chừ một lúc. Hắn tự nhủ không được nhìn trộm việc riêng tư của người khác, hắn cũng không hứng thú với nhiều chuyện. Năm đó Cố Diệp Canh quấn lấy Vinh Quân, hắn cũng không có thừa dịp Vinh Quân ngủ lén xem điện thoại y, bây giờ lại gần như vội vàng muốn nhìn xem một chút Tiêu Hủ đang coi cái gì. Mật khẩu quá đơn giản, hắn từng thấy qua Tiêu Hủ vẽ trên di động hình '8', qua loa thử một lần, quả nhiên mở được. Tiêu Hủ vừa rồi không quay lại trang chính, khóa vừa mở, liền hiện ra diễn đàn vừa xem qua lúc nãy. Hắn chưa kịp có cơ hội để lương tâm giãy dụa, liền thấy bài post -- "Lầu chủ năm nay 31 tuổi, tiểu chó săn bạn trai 23 tuổi, kém 8 tuổi. Tiểu chó săn lúc đầu đối với tôi rất tốt, nhưng được 3 tháng liền ngán, chê tôi da dẻ không tốt, cơ bụng nhỏ, thể lực không tốt... Bài học kinh nghiệm xương máu! Tuổi tác quá kém cũng không được..." "Cơ bụng nhỏ?" Hắn nhớ tới bộ dáng Tiêu Hủ ngồi xoa bụng, khóe miệng co quắp một trận, ánh mắt đảo qua, thấy được sáu chữ to trên diễn đàn: Diễn đàn giao lưu đồng tính. Trong lòng hắn có chút loạn, Tiêu Hủ lên diễn đàn đồng tính cũng không có gì lạ, nhưng xem mấy bài post như này rất không bình thường. Người viết bài hiển nhiên là loại người bị tổn thương tình cảm, đối với bản thân không có chút tự tin. Người comment cơ hồ đều đồng cảm cùng người viết, nhìn qua đa số đều là người bị "tiểu chó săn" làm tổn thương. Tiêu Hủ cùng bọn người này căn bản không có điểm tương đồng, xem qua thì thôi, lại còn vừa xem vừa xoa bụng mình sao? Chỉ có một khả năng: Tiêu Hủ đây là đang liên tưởng đến mình. Cái này rất buồn cười, Tiêu Hủ tại sao phải liên tưởng đến mình? Tiêu Thiếu gia cả đời thất bại duy nhất là sợ nhện, có chút nào giống nhau, còn muốn liên tưởng cái gì? Hắn nghe từ phòng tắm truyền ra tiếng nước, lại nhìn qua bài viết một lần, khó khăn lắm mới phát hiện ra một điểm tương đồng với bài viết - bạn trai kém mình 8 tuổi. Nhận thức này nhất thời làm cho ngực hắn căng thẳng. Tiêu Hủ cư nhiên sẽ để ý loại sự tình này? Tiêu Hủ xoa bụng, là lo lắng bị ghét bỏ? Hắn tắt điện thoại, để lại chỗ cũ, trong lòng dâng lên cảm giác khó nói nên lời. Suy nghĩ này của Tiêu Hủ, nên nói là đáng yêu? Hay nên nói là ngu xuẩn? Hắn lắc lắc đầu, cảm thấy có gì đó trong đầu lóe lên một cái, nhưng cũng rất nhanh biến mất. Đáng yêu cùng ngu xuẩn tựa hồ cũng không phải trọng điểm, như vậy thì là cái gì? Không nghĩ ra, trong đầu không ngừng suy nghĩ về hai hình ảnh - Tiêu Hủ bị hôn ngốc, Tiêu Hủ sờ sờ cái bụng. Như vậy đối lập với bộ dáng ung dung sau tình một đêm kia, quả thực có loại cảm giác vô cùng không chân thật. Sau đó, bởi vì Tiêu Hủ tắm rất lâu, lớp vảy trên tay bị tróc ra. Hắn lại đau lòng, cảm thấy Tiêu Hủ khá ngốc, lập tức đem thuốc cùng bông gòn ra, liền thấy Tiêu Hủ rất cao hứng. Thậm chí bộ dạng trộm vui mừng kia khiến hắn cảm thấy Tiêu Hủ thật ra là cố ý làm tróc vảy. Nhưng điều này hiển nhiên rất không hợp lý. Lúc bị hắn đè xuống bôi thuốc, Tiêu Hủ cũng rất biết điều, không rên một tiếng. Hắn thấy vết thương không tốt, lo lắng Tiêu Hủ động tay động chân đem mình làm tổn thương, không nhịn được càm ràm vài câu, Tiêu Hủ lập tức ỉu xìu. Hắn nét mặt bình tĩnh, trong lòng đã sớm nổi sóng. Là câu nào làm cho Tiêu Hủ không thoải mái? Là "Vảy bị tróc, sau này rất dễ để lại sẹo" hay là "Anh cũng không phải trẻ con mười mấy tuổi, cũng đã 28 tuổi rồi"? Là để ý chuyện vết sẹo, hay để ý chuyện tuổi tác? Đêm khuya, ý nghĩ hoang đường xuất hiện lần nữa, trong đầu hiện lên một âm thanh: Anh ta là đang để ý mình. Hắn thở dài, nghĩ thầm thảo nào các nghệ thuật gia đều sáng tác vào buổi tối, ban đêm quả nhiên rất dễ nảy sinh linh cảm vô cùng kỳ quặc. Không ngủ được, hắn cầm lấy điện thoại, tra diễn đàn kia, kích vào xem thử. Người online rất đông, có vẻ là diễn đàn giao lưu đồng tính quy mô lớn. Trang đầu bài viết nhiều, đa dạng, hầu hết không cần đăng ký cũng có thể xem qua, chỉ có vài bài phân tích là bị hạn chế. Hắn tùy tiện mở vài bài viết, cảm thấy đều tẻ nhạt, liền đem ID của Tiêu Hủ vừa nãy xem được "Hủ Hủ Nho Sinh" gõ vào. Tiêu Hủ đương nhiên không ngủ, trạng thái ID đang hoạt động. Bách Doãn nhìn nhìn trang chủ "Hủ Hủ Nho Sinh", thầm nghĩ người quản lý diễn đàn này cũng thật là tâm lớn, không chỉ ít hạn chế với người không đăng ký, mà thậm chí comment ở trang chính cũng có thể xem. "Hủ Hủ Nho Sinh" mới đăng ký không lâu, mà lượt comment đã phi thường khả quan, Bách Doãn nhìn lướt qua, có chút khó nói, mở ra comment mới nhất, chuẩn bị xem Tiêu Hủ ở trên mạng là kiểu nào. Đang ở trang chủ không thể nhìn thấy nội dung chủ đề, kích vào mới biết, chính là bài viết của người nói về bạn trai tiểu chó săn kia. "Hủ Hủ Nho Sinh" viết 10 phút trước: Tiểu chó săn của tôi cũng kém 8 tuổi, tôi cảm thấy hắn bây giờ đã sắp ghét bỏ tôi, vừa rồi hắn nói cơ bụng tôi không rõ, còn nhấn mạnh chuyện tôi đã 28 tuổi, không còn trẻ nữa. Hắn mới có 20 tuổi, khoa sinh học, dáng cao, vóc người cũng tốt, biết nấu ăn, mặc dù cũng có lúc khá dữ, nhưng lúc bôi thuốc cho tôi rất ôn nhu. Chúng tôi định quen nhau nửa tháng, lỡ như hắn chưa tới nửa tháng liền chán thì làm sao bây giờ? Tôi da dẻ coi như không tệ, cơ bụng hơi nhỏ... Phía dưới có người trả lời: Anh là đang khoe khoang đi? "Hủ Hủ Nho Sinh" nói: Không phải a, tôi khoe khoang cái gì? Tôi lo lắng đến mất ngủ đây. Bách Doãn không thể tin được mắt mình, mỗi từ bên trong đều nhận thức được, thế nhưng tổng lại thật khó hình dung nổi. Tim đập dần tăng nhanh, trước mắt phảng phất dâng lên từng cơn sóng lớn, bọt sóng mang theo vị mặn mà ập tới. Trong lúc nhất thời, hắn cơ hồ không có cách nào suy nghĩ.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44
Chương sau