ಥ_ಥ 
Trọng thành đang vào cuối thu, ban đêm nhiệt độ đã xuống tới 5℃. Tiêu Hủ khập khễnh từ bệnh viện đi ra, gió lạnh cùng mưa rơi lộp độp đập vào mặt như bạt tai. Anh co rút vai, hàm răng run lên, không tự chủ được mà làm động tác ôm lấy hai cánh tay, một lát sau lại cảm thấy tư thế này quá 'bánh bèo', liền buông hai tay xuống, quay người nhìn về phía đại sảnh đèn đuốc sáng chang, bước tới một bước, lại lui trở về. 
Trong đại sảnh có hệ thống sưởi ấm, so với chỗ này ấm áp hơn nhiều. 
Nhưng Tiêu Hủ không thể đi vào, là anh làm sai, Bách Doãn bảo anh cút đi. 
Bị một tên nhóc mới thành niên mắng, đương nhiên là chuyện mất mặt, lại còn làm cho anh té ngã đau điếng, vừa nãy lại đẩy ngã anh, thế nhưng đừng nói đến việc nhảy dựng lên cãi lại hay động thủ tay chân, ngay cả khí lực để trừng hắn một cái Tiêu Hủ cũng không có. Anh ngồi trên đất thẫn thờ một lát, vịn vào tường lảo đảo bước đi. 
Mãi đến khi rời khỏi khu phòng bệnh VIP, đứng bên cạnh bồn rửa tay trong nhà vệ sinh một hồi lâu, Tiêu Hủ mới khôi phục tinh thần lại. 
Người trong gương nhếch nhác vô cùng, đầu tóc vàng vừa mới nhuộm không lâu đã ướt nhẹp bết dính lên trán, tóc không chỉ dính đất bùn, còn có cả một mảnh lá cây khô. Trên sống mũi và cằm cũng có bùn, khuôn mặt phờ phạc, đôi mắt đỏ ngầu. Áo khoác đã nhuộm thành nâu, lớp sơ mi bên trong cũng bị bẩn. 
Tiêu Hủ nhìn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghi-lai-duoi-tang-cay/166616/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.