🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lục Dạ An không trách Hạ Chu, cha anh đã làm anh ta què một chân, nên việc anh ta “giận cá chém thớt” với mình cũng là điều dễ hiểu, chỉ cần anh ta đủ tốt với mẹ và Diệp Ngưng là được.

Chỉ là đêm hôm đó, nhìn thấy ba người bọn họ cười vui vẻ đến vậy, Lục Dạ An bỗng nhận ra, thực ra họ mới là một gia đình thật sự, còn mình lại là người ngoài.

Cảnh tượng đó dù đẹp đẽ ấm áp đến mấy, cũng định sẵn không thuộc về anh.

Vòng xoáy lạnh lẽo của nhà họ Lục mới là nơi anh thuộc về.

May mắn là hôm đó đến thành phố A chỉ là ý định nhất thời, mẹ và Lục Diệp Ngưng đều không biết, nên anh đã quay lưng rời đi.

Nghe xong lời Lục Dạ An, Giang Tùy im lặng.

Người đàn ông trước mặt nói những lời này với giọng điệu nhẹ nhàng, thậm chí khóe môi còn vương nụ cười.

Nhưng đằng sau nụ cười đó, lại ẩn chứa biết bao nỗi đau và chua xót của quá khứ?

E rằng chỉ có bản thân anh mới rõ.

Giang Tùy hạ giọng: “Anh đã vất vả lắm nhỉ suốt chặng đường qua......”

Lục Dạ An ngước mắt nhìn cô, bỗng nhiên cười: “Không, tôi rất may mắn.”

“Hả?”

“Khi còn nhỏ dại, không hiểu chuyện có thể sẽ oán hận, nhưng bây giờ nghĩ lại chỉ thấy may mắn. May mắn vì mình đã không trở thành gánh nặng cho mẹ, may mắn vì sau khi đưa em gái rời khỏi nhà họ Lục, mẹ vẫn tìm được một bến đỗ tốt đẹp đến vậy.”

Giang Tùy ngẩn người nửa giây, đáy mắt hiện lên

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghi-huu-that-bai-toi-tai-giai-tri-hoanh-hanh-ba-dao-khet-let/3948951/chuong-1209.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.