“Lục Dạ An, anh đúng là thích lo chuyện bao đồng! Thảo nào Giang Tùy không thích anh!”
Nắm bắt được cái tên đó, lông mày Lục Dạ An càng nhíu chặt hơn: “Giang Tùy nói với em à?”
Lục Diệp Ngưng lè lưỡi trêu anh, vừa định nói gì đó thì cách đó không xa đột nhiên vang lên tiếng còi ô tô.
Cô vô thức quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một chiếc Mercedes màu trắng đỗ cách chiếc Jeep không xa phía sau.
Một người đàn ông mặc vest chỉnh tề bước xuống từ ghế lái, đeo kính không gọng, vẻ ngoài nho nhã lịch sự, chỉ là khi đi lại thì dáng đi chân trái có chút không tự nhiên, hơi khập khiễng.
“Bố!” Lục Diệp Ngưng vui mừng nhảy cẫng lên, chạy nhanh tới đón: “Bố về khi nào vậy ạ?”
Hạ Chu không lộ dấu vết lướt nhìn Lục Dạ An một cái, khi quay sang Lục Diệp Ngưng mới nở nụ cười, đưa tay xoa xoa đầu Lục Diệp Ngưng, giọng điệu cưng chiều: “Không về nữa, sợ có đứa bé vô tâm nào đó quên bố mất.”
“Hứ, bố đi công tác hai tháng trời, không về nữa con đúng là sẽ quên bố mất đấy!” Lục Diệp Ngưng khoác tay anh làm nũng: “Sau này không được đi công tác lâu như vậy nữa, bố nghe không!”
“Được, sau này bố sẽ cố gắng không đi công tác nữa, ở nhà chơi với con gái bảo bối của bố nhiều hơn.” Hạ Chu cười đáp ứng.
“Móc ngoéo!” Lục Diệp Ngưng đưa ngón út ra: “Nói là phải giữ lời nhé! Không được lừa người!”
Hạ Chu cười đưa ngón tay ra, móc ngoéo với cô, hai cha con tương tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghi-huu-that-bai-toi-tai-giai-tri-hoanh-hanh-ba-dao-khet-let/3948583/chuong-841.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.