Xe chạy gần hai mươi phút, cuối cùng cũng chầm chậm dừng lại.
Lục Dạ An tắt máy xe: “Nhớ để lại tất cả thiết bị điện tử trên người.”
Giang Tùy nhún vai, tắt điện thoại rồi đưa cho anh.
Lục Dạ An tiện tay bỏ vào hộp tì tay, mở cửa xuống xe.
Giang Tùy đội mũ bảo hiểm, đeo ba lô hành quân chắc chắn, rồi cũng xuống xe theo.
Nhìn xung quanh toàn là vùng hoang vu hẻo lánh, không thấy lấy một căn nhà, Giang Tùy “chậc” một tiếng: “Đem tôi đến nơi quỷ quái nào thế này? Đây còn là trong nước không vậy?”
Lục Dạ An không nói gì, chỉ cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay, đường chân trời xa xăm được nhuộm một lớp vàng nhạt, không khí vẫn còn hơi se lạnh của sương sớm.
Một lát sau, hai chiếc xe tải quân sự cuốn theo bụi vàng cuồn cuộn, gầm rú từ xa lao tới, cuối cùng dừng lại cách họ không xa.
Ván chắn thùng xe hạ xuống, một nhóm người mặc quân phục rằn ri giống hệt Giang Tùy lần lượt nhảy xuống, cả nam lẫn nữ.
Lục Dạ An lấy từ túi ra một chiếc còi bạc, tiếng còi ngắn gọn và sắc bén xé tan sự tĩnh lặng của buổi sáng sớm.
“Xếp hàng!”
Đám đông vốn còn hơi lộn xộn lập tức như bị một mệnh lệnh vô hình dẫn dắt, nhanh chóng đứng thành ba hàng trước mặt anh.
Giang Tùy không nhanh không chậm điều chỉnh dây đeo vai ba lô, cũng đi vào đội hình, đứng ở rìa hàng đầu.
Lục Dạ An quét mắt nhìn từng khuôn mặt trẻ tuổi trước mặt: “Tổng cộng ba mươi người tham gia thử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghi-huu-that-bai-toi-tai-giai-tri-hoanh-hanh-ba-dao-khet-let/3948489/chuong-747.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.