Hỏi thế gian tình ái là gì?
Mà lắm kẻ vì tình si lụy.
Hỏi thế gian không gì vô vị?
Mất ái tình nhân thế chẳng còn vui.
" Hoàng thượng, buông... thần nữ ra..." Nàng ra sức vùng vẫy cơ thể, nhưng bị điểm huyệt nên dù cho cố gắng cỡ nào vẫn không mảy may động đậy được một chút. Thấy không có khả quan nàng liền mở miệng cầu xin, nào biết, giọng nói êm ái thiên phú và chất giọng mềm mại bẩm sinh, mỗi khi cất lời lại khiến cho người ta không nhịn được một trận ngứa ngáy khó chịu. Nhưng thấy y không có thái độ gì, giọng nói của nàng dần dần dịu lại, đôi mắt phủ phục nhắm nghiền, nỗi sợ hãi dâng lên, bờ vai nàng lại run run như sắp khóc.
Nhưng mặc kệ nàng phản ứng thế nào, bước chân Thường đế vẫn chậm rãi đi về phía Long sàn, bước chân trầm ổn vững vàng khiến nàng nằm trong ngực không chút bị xê dịch, đặt nàng nhẹ nhàng lên giường rồng, thấy dáng vẻ ủy khuất nhưng lại không dám thể hiện của nàng, y vẫn lạnh lùng xem nhẹ, lời nói ra cũng hàn băng không kém.
" Trẫm trước giờ không muốn bức bách nữ nhân? Nếu nàng không muốn, cũng được, trẫm phái người đưa nàng trở về Man Vực, coi như trẫm với nàng tuyệt giao. Từ nay về sau, nàng đừng quan tâm đến chuyện Tĩnh vương nữa!!!" Ánh mắt sắt bén của Thường đế lia qua phía nàng, không khó nghe ra được nàng đã mạo phạm long uy, với phản ứng này của nàng, y như vậy là đã nhân từ lắm rồi.
Nói xong, Thường đế cũng liền giải huyệt cho nàng, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghenh-hoan-cam-thuat-mi-nhan-tam/182451/chuong-5-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.