Nghe y nói như vậy, nàng không dám động đậy nữa, cứng đờ người ngồi trong lòng nam nhân, ngay cả thở mạnh cũng không dám. Gương mặt tinh mỹ tuyệt sắc chắc chắn đã đỏ đến xung huyết rồi, nhưng dáng vẻ kiều diễm động lòng người đó lại bị dấu dưới lớp khăn mặt, chỉ lộ ra vành tai ửng đỏ như bôi son. Dáng vẻ túng quẩn của nàng đều bị thu vào trong đôi con ngươi hắc bạch dịu thạch sắt bén của Thường đế, y mới không buông tha cơ hội trêu chọc nàng. " Nàng chưa từng thân cận với nam nhân?" Thường đế cười cười hài lòng hỏi, cũng không đợi nàng trả lời, một cánh tay buông tha hông nàng, lại giơ lên vuốt ve gương mặt nàng.
Nàng nàng... nam nhân này, sao hôm nay lại muốn trêu chọc nàng như vậy. " Hoàng thượng... có rồi... chưa..." Vừa đó, nàng đột nhiên cảm thấy gương mặt mình động phải cái gì đó man mát! Là ngón tay của Thường đế, sao nó lại ẩn vào trong khăn mặt của nàng rồi???
" Hửm?! Thật sao? Nàng biết lừa gạt trẫm là đáng tội chết không?" Y ôm chặt lấy nàng, lạnh giọng uy hiếp. Nàng còn dám đáp là có, nữ nhân này đang thử thách sức chịu đựng của y đó phải không? Nếu mà có nam nhân nào cả gan dám động vào nàng, y sẽ cho hắn ta biết cảm giác như thế nào gọi là chết không toàn thây. " Trẫm biết nàng có khả năng biến ra hình nhân như người thật dung nhan diễm lệ, dụ hoặc, lại dùng hình nhân quyến rũ nam nhân." Còn không phải sớm biết nàng có sở thích khác người, thích trong tối nhìn người ta tầm hoan đoạt ái đâu, y cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghenh-hoan-cam-thuat-mi-nhan-tam/182450/chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.