Hai người đi hơn nửa tiếng, mới đi đến cổng trường, dọc theo đường đi Vương Thiến Thiến còn đang oán thầm, sao buổi sáng lại không phát hiện, từ khu bắc đến cổng trường lại xa như vậy.
Đang buồn bực, bỗng nhiên một chiếc xe buýt từ phía sau chạy đến, xe buýt kia dừng gần cổng, tiếp đó có một sinh viên từ trên xe bước xuống. Vương Thiến Thiến ngây ngẩn cả người, đây là cái gì thế? Có ý gì đây?
Đột nhiên có người la lớn: “Vương Thiến Thiến!”
Vương Thiến Thiến vừa ngẩng đầu, lại gặp Lí Nam, Lí Nam mới vừa bước xuống từ xe buýt kia. Vương Thiến Thiến đi đến cạnh cô ấy hỏi: “Cậu đây là…..”
Lí Nam ngạc nhiên che miệng lại, “Không phải chứ, đừng nói cho tớ biết là cậu vẫn đi bộ từ kí túc xá đến đây nha? Đừng nói cho tớ cậu không biết trường có xe?”
“A?” Vương Thiến Thiến ngây ngốc, quay đầu lại quát Trương Thiên Nhất: “Sao cậu không nói cho tớ biết trường có xe chứ!”
Trương Thiên Nhất nhún nhún vai, “Cậu cũng đâu có hỏi tớ đâu!”
“Tại sao các cậu đều biết, chỉ có tớ không biết?”
“Không thể nào, học tỷ hướng dẫn cho cậu không nói sao?”
Vương Thiến Thiến nghiêng đầu cẩn thận ngẫm lại, hình như là có nói qua… Đều tại mình khi đó hoàn toàn chìm đắm trong nụ cười của học tỷ Hướng Nghiên, thật là cái gì cũng không nghe vào….
“Đây là bạn trai cậu?” Lí Nam đột nhiên lên tiếng.
Vương Thiến Thiến cười ngây ngô đáp, “Ừ.”
“Rất đẹp trai nha.”
Trương Thiên Nhất mỉm cười chào hỏi với cô ấy. “Tớ là Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-xem-la-thoi-gian-dang-hat/47442/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.