🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Phương thuốc này, hình như ta đã nhìn thấy ở đâu rồi.” Vũ Lâu lẩm bẩm: “Nhất định là đã từng nhìn thấy rồi……”

“Không thể nào‼!” Là một đại phu từng trải, Phương Lâm rất tự tin với y thuật của mình, hắn không tin là có phương thuốc Vũ Lâu từng xem qua mà chính hắn lại không nhớ rõ: “Nếu đã có người ghi lại độc tính của loài nhện này, thì sao ta lại không nhớ được!”

“Không, ta đã từng nhìn thấy rồi, cũng những dược liệu này, cũng nói là giải độc. Hơn nữa, không phải ta xem trong sách dược đâu, mà là……”

“Là cái gì?” Phương Lâm nói: “Đừng ấp úng nữa, nói mau đi.”

“Là sổ ghi chép của cha ta.”

Trong đầu Vũ Lâu hiện ra một hình ảnh, khi nàng và Tô Tiêu lén vào thư phòng của cha để xem tạp thư, nàng vô tình cầm một quyển sổ ghi chép, bên trong có phương thuốc này.

Nàng nhớ rất kỹ những dược liệu có tên kỳ quái đó.

“Hả?”

“Đúng rồi, đúng là cái này!” Nàng cực kỳ khẳng định.

“Cha cô là người Chiết Giang, làm sao lại có cách giải độc của loại độc dược chỉ có ở Tây Nam được?”

“Ta cũng không rõ, nhưng chắc chắn là có.” Vũ Lâu nhìn phương thuốc kia nói: “Hơn nữa, ta còn nhớ rõ tên vị thuốc còn thiếu kia —- là thiên táng thảo.”

Nàng vừa nói xong, Phương Lâm chợt reo lên: “Đúng, đúng là vị đó‼!”

Vũ Lâu cười: “Tốt quá, vậy chúng ta mau chế giải dược đi!”

Mặt Phương Lâm vẫn cau lại: “Ở chỗ ta không có thiên táng thảo.”

“Vậy đi mua.”

“Không mua được.” Phương Lâm nói: “Cô

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-vuong-phi/1488125/chuong-217.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nghề Vương Phi
Chương 217: Giải dược
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.