Lam Tranh vẫn sợ nàng chạy trốn, nên vừa hôn vừa muốn cởi quần áo của nàng, nhưng lại càng luyến tiếc không muốn thả tay ôm nàng ra. Vũ Lâu đẩy hắn: “Rốt cuộc là ngươi muốn làm gì, chọn một việc thôi chứ.” Hắn nói: “Trước tiên là phải cởi hết y phục của nàng đã.” Hắn không hôn nữa, động người mở vạt áo của nàng, cởi áo khoác ra, lại sợ nàng nhặt được, nên ném rất xa. Cởi sạch thân trên, hắn lại lần xuống dưới. Vũ Lâu xấu hổ lấy tay che mắt, nhưng vẫn cảm giác được nụ hôn của hắn kéo dài xuống đến thắt lưng, rồi lại lần xuống dưới nữa. Nàng nhớ lại chuyện đêm hôm trước, vội vùng dậy gọi hắn: “Lam Tranh, mau dừng lại đi.”
Lam Tranh liếc nàng một cái, cắn thắt lưng của nàng kéo xuống. Vũ Lâu vừa xấu hổ vừa vội, đẩy hắn ra, đưa tay cởi: “Để ta tự làm.” Hắn vừa mới cao hứng, lại bị nàng phá rối, tức giận: “Quên đi, quên đi, không cần nữa.”
Vốn dĩ Vũ Lâu chiều theo hắn là vì áy náy, giờ nghe hắn nói thôi, đúng như ý của nàng, vội hỏi: “Vậy tâm tình ngươi tốt lên chưa?”
Lam Tranh hối hận, lập tức giật tiết khố của nàng, ném xuống đất, sau đó lao về phía nàng: “Ta muốn làm gì thì làm đó, không được phản đối.” Vũ Lâu bất đắc dĩ, thôi thì nhanh đi cho xong chuyện: “Tùy ngươi, tùy ngươi.”
Lam Tranh cười xấu xa hai tiếng, lại bắt đầu làm mấy chuyện xấu với nàng.
Vũ Lâu bị hắn trêu chọc cũng bắt đầu động tình, đang lúc không chịu nổi khẽ rên nhẹ lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-vuong-phi/1487997/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.