Cảm giác của Vũ Lâu lúc này cũng không biết là mừng hay lo nữa, bực bội đẩy hắn: “Còn không mau buông ta ra!” Lam Tranh hơi thất vọng, nhưng cũng không định buông tha: “Cho ta ôm một lúc thôi.” Lại cúi xuống ngậm lấy vành tai của nàng, dùng lưỡi đùa nghịch.
“Ta đếm đến ba, người còn không buông, coi chừng ta đánh ngươi đấy.”
Lam Tranh không thèm đứng dậy, vẫn ôm chặt lấy nàng cọ tới cọ lui: “Ngươi mắng đi, đánh đi, rồi sau cũng đều nghe theo ta cả.”
“………”
Hắn nói đúng, mỗi lần hắn quấy phá, tuy rằng nàng có chống đối, có phản ứng, nhưng cuối cùng cũng đều kết thúc trong thắng lợi của hắn.
Nàng nóng nảy: “Mau buông ra, ta còn phải đi xử lý cái này chứ.”
Lam Tranh hậm hực thả tay, để Vũ Lâu đi ra ngoài.
Chờ mãi chờ mãi không thấy người quay lại, Lam Tranh liền quay về phòng ngủ tìm nàng.
Thấy nàng nằm quay vào trong xem sách, hắn đi qua giật lấy, ném sang một bên, lại nằm dán vào người nàng đẩy đẩy: “Vũ Lâu, không phải ngươi nói đang ban ngày ban mặt thì không nên nằm trong phòng sao hả.”
“…… Ta đau bụng.” Vũ Lâu phiền chán trừng mắt nhìn hắn: “Ngươi đừng có suốt ngày bám lấy ta như thế, không có việc gì khác để làm hay sao.”
“Ngươi đau bụng à? Vậy để ta chườm ấm cho ngươi nhé.” Hắn ôm lấy Vũ Lâu từ đằng sau, bàn tay xấu xa lại luồn vào trong vạt áo của nàng, đặt lên bụng Vũ Lâu.
Lúc này mà còn không chịu an phận nữa. Vũ Lâu giãy dụa: “Đừng đụng vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-vuong-phi/1487982/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.