“Tiểu thư? Tiểu thư?” Lần này Phi Lục nghe rõ ràng một âm thanh trầm đục.
“Không sao, ta đang đập gián.” Tiếng Tần Vũ Lâu vọng ra.
“Có cần nô tỳ giúp một tay không?”
“Không cần, đánh chết rồi.”
“Nhưng mà ồn ào như vậy… là đập gián thật sao?” Phi Lục bất an.
“Ngươi mau ngủ đi, đừng hỏi nhiều.” Giọng điệu của Tần Vũ Lâu đã có vẻ bực mình. Phi Lục thấp thỏm nằm xuống, nghĩ ngợi, thôi được, có phải là gián hay không thì cũng mặc kệ nó, tiểu thư đánh chết rồi là được.
Ở bên này, nữ tử mặc trung y trắng đè lên nam tử mặc hắc y, Tần Vũ Lâu có chút đắc ý: “Ta cứ nghĩ khả năng của ngươi tốt thế nào, hóa ra cũng chỉ thế này thôi.”
“Muốn biết khả năng của ta thì lên giường đi. Thử một lần là biết.”
Trước khi thành thân, Tần Vũ Lâu đã được mẹ dùng xuân cung đồ dạy bảo cho, có những hình ảnh thật táo bạo, mãnh liệt, nóng bỏng, đã để lại ấn tượng thật sâu trong tâm hồn non nớt của nàng. Nghe những lời này của hắc y nhân, nàng không những hiểu ngay mà còn liên tưởng đến rất nhiều tình huống, sắc mặt cứ tái xanh chuyển sang đỏ lựng rồi lại tái xanh.
Tần Vũ Lâu tức giận kéo khăn che mặt của Hắc y nhân xuống: “Ta lại muốn nhìn xem mặt mũi cái tên đăng đồ tử háo sắc nhà ngươi thế nào.”
Khuôn mặt hắc y nhân vừa lộ ra, cằm Tần Vũ Lâu như muốn rơi xuống đất.
Nhìn mặt hắn có vẻ lớn tuổi hơn nàng một chút, mặt mũi sáng sủa, cực kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-vuong-phi/1487931/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.