Trên sân khấu, quang ảnh lượn lờ.
Liễu Bình đang lẳng lặng nhìn, chợt nghe viện ca kịch ngoài mấy cánh cửa lớn
truyền đến từng tiếng thuật pháp vang lên, hỗn tạp với tiếng gọi ầm ĩ, tiếng kim
loại va chạm khi cơ quan khóa chết.
Có người lớn tiếng hô lên: “Mất khống chế! Mộng Cảnh... Xâm nhập..."
Nghe không rõ được.
Bởi vì các loại âm nhạc trong viện ca kịch trở nên quá lớn, át đi tất cả tiếng
vang bên ngoài.
"Cẩn thận, hình như Mộng Cảnh này có biển."
Andrea nhỏ giọng nói.
Hai mắt nàng biến thành đồng tử dựng thẳng tản ra kim quang thâm u, khí tức
cả người tăng lên vô số lần, thân thể hơi khom, như thể một khi xảy ra chuyện
gì, nàng sẽ chắn ngay phía trước Liễu Bình.- - Xem ra Long Minh thủy tinh thật
sự hữu dụng.
Liễu Bình cũng ấn tay lên chuôi đao, âm thầm cảnh giác.
Giây tiếp theo.
Âm nhạc trên sân khấu bỗng trở nên mềm nhẹ, thậm chí sôi nổi ẩn đi, cứ như có
chuyện gì làm người ta kính sợ đang xảy ra.
Một hình ảnh nữ tử mơ hồ xuất hiện chính giữa sân khấu.
Nàng nâng đại kỳ màu đen, bước từng bước một đi xuống từ sân khấu, đứng ở
đối diện Liễu Bình.
Hô... Hô....
Nữ tử thở hổn hển, cả người run rẩy, mở miệng nói: “Đừng làm ta... Mất đi..."
Vừa dứt lời.
Tất cả âm nhạc lập tức ngừng.
Quang ảnh tiêu tán.
Tất cả cảnh tượng không còn tồn tại nữa.
Cánh cửa của viện ca kịch ầm ầm mở ra, hai đội nhân mã kéo vào, một đội xông
lên sân khấu, phóng thích các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600682/chuong-1228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.