Vừa rồi nàng và Liễu Bình được truyền tống đến một cái hố khổng lồ toàn là thi
thể, mùi nơi đó thật quá khó ngửi.
"Lần này người chọn đi, hả? Hình như Trĩ Thiên Nữ từng trở về."
Liễu Bình nói.
Andrea nhìn theo ánh mắt hắn, thấy vết máu còn lại trên khăn trải bàn bên kia.
"Tên kia thích rình coi ý niệm của người khác, dù sao ta cũng không thích ả."
Andrea nói.
Nàng dùng một tay giữ chặt Liễu Bình, tay còn lại điểm điểm về hướng một
tuyến thế giới.
Bá –– Hai người lại biến mất lần nữa.
Bọn họ vừa đi thì một tuyến thế giới khác lóe lóe.
Trĩ Thiên Nữ lại xuất hiện lần nữa.
Á nghi hoặc nhìn chung quanh, cái mũi lại giật giật lần nữa.
"Vừa rồi bọn họ đã trở lại sao? Hay là mùi vị còn lưu lại trước đó?"
"Mặc kệ, đi xong tuyến thế giới song hướng trước đã."
Trĩ Thiên Nữ lấy ra một trái cây rồi ăn một lát, sau đó ném vào thùng rác, duỗi
tay lại nắm lấy một tuyến thế giới, trong nháy mắt đã biến mất tăm hơi.
Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.
Liễu Bình và Andrea lại xuất hiện lần nữa.
"Thu hoạch lần này cũng không tệ lắm."
Andrea bình luận.
"Đúng vậy, không ngờ bọn họ có kho hàng lớn như vậy, đáng tiếc không phát
hiện nhiều Long Minh thủy tinh."
Liễu Bình nói.
"Có một khối là đủ rồi,"
Andrea cười cười với hắn, nói: “Rất nhanh ta có thể tìm về một chút thực lực."
Trong phòng truyền đến một tiếng rên rỉ.
Hai người yên tĩnh, cùng nhìn lại hướng thùng rác.
Chỉ thấy một trái cây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600681/chuong-1227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.