Một ánh lưu quang xuyên qua phía chân trời, dừng lại trong một mảnh phế tích.
Liễu Bình và Trĩ Thiên Nữ hiện thân.
"Đây là nơi nào?"
Liễu Bình hỏi.
"Ta cũng không biết, đây là tuyến thế giới lấy ra từ một quả trái cây, ta có rất
nhiều thứ như thế này."
Trĩ Thiên Nữ cười nói.
Liễu Bình nhìn ra chung quanh.
Chỉ thấy trên đường phố trải đầy đá vụn, có vài hắc ảnh lẻ tẻ đang đứng.
Ở nơi xa hơn có âm thanh náo nhiệt truyền đến.
Hình như nơi này là một ngôi chợ.
Trĩ Thiên Nữ đi đến góc đường, đặt rổ xuống mặt đất rồi dựa vào tường mà ngồi
xuống.- - Xem dáng vẻ của ả như muốn bày quán ở chỗ này.
Liễu Bình nhìn những trái cây đủ mọi màu sắc trong rổ, hỏi: “Người tình buôn
bán?"
"Ta bị cầm tù đã quá lâu, năng lực của ta lại không thể thu lấy tài phú, có câu
nói gì đấy, không có tiền thì một bước cũng khó đi?"
Trĩ Thiên Nữ nói.
"Đúng thế, ta cũng không có tiền."
Liễu Bình nói.
Lúc này một hắc ảnh từ từ đi đến trước mặt hai người, chỉ vào những trái cây
trong rổ và hỏi: “Chúng bán thế nào?"
Trĩ Thiên Nữ nhìn về phía Liễu Bình.
Liễu Bình đánh giá đối phương và nói: “Đổi tình báo, hoặc là đổi một lộ tuyến
đi đến, bán lấy tiền cũng được."
-- Hắc ảnh khẳng định là một loại thuật pháp, dùng để ẩn đi dáng vẻ vốn có của
gã nhằm che giấu thân phận.
"Ngươi muốn lộ tuyến về cái gì?"
Hắc ảnh hỏi.
"Làm sao để mau chóng đến được nơi sâu nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600676/chuong-1222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.