Andrea cắn răng nhìn về phía ả ta. 
Không có cách nào. 
Cảm giác mà người này mang đến cho nàng thật sự quá nguy hiểm. 
Hiện tại Liễu Bình bị khống chế, cũng không biết có thể phối hợp với nữ sĩ 
Huyền Bí phát động chiều kia hay không. 
Lỡ như không được -- Nàng liều mạng cũng muốn đưa nữ tử này tới Thánh 
Giới. 
Đến lúc này, ả sẽ rơi vào tuyệt vọng chân chính, không còn bất cứ cơ hội nào 
tổn thương Liễu Bình. 
Ả ta quan sát vẻ mặt của Andrea, ánh mắt xoay chuyển, bỗng cười nói: “Các 
ngươi hẳn phải biết, ta bị cầm tù ở chỗ này đã vô số năm, nếu các ngươi là ta, 
chỉ sợ sẽ càng thận trọng hơn ta, có đúng không?" 
Vẻ mặt lạnh nhạt của Liễu Bình rốt cuộc cũng biến mất. 
Hắn mở miệng nói: “Ta đã tiến vào lồng giam, xử lý Hư Không Thứ Mẫu, làm 
pho tượng thủ vệ không nhúng tay chuyện này nữa -- hỏi người lần cuối cùng, 
theo ta đi, hoặc là cứ tiếp tục ở lại nơi này, hay muốn đánh sống đánh chết với 
ta?" 
Nữ tử nhìn hắn vài lần, nhẹ nhàng nói: “Đôi mắt xinh đẹp biết bao, ta nhìn thấy 
trăm ngàn vạn ý niệm lưu động trong lòng người, chỉ là người thực để ý an 
nguy của đồng bạn... Vừa rồi cũng không phải như vậy." 
Tên người Liễu Bình lộ ra một luồng sát khí, khóe miệng lộ ra ý cười và nói: 
“Thì ra ngươi muốn chết." 
"Không, ta quyết định cùng các ngươi rời đi." 
Nữ tử nói. 
Hình như ả đã hạ quyết tâm, giơ tay nhẹ nhàng điểm một cái tên hư không. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600674/chuong-1220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.