Tốt lắm. 
Thẻ bài trên người Huyết Vũ đang ăn mòn thế giới, nhưng bản thân ả lại không 
hề hay biết. 
Lục Đạo Luân Hồi qua tay đã cho ả một thần thông, chuyên dùng giúp ả hủy 
diệt vật ăn mòn này, thuận tiện còn ban công đức cho ả. 
Cách này thật tuyệt diệu. 
Nhất định là Lục Đạo Luân Hồi có Linh, bằng không sẽ không làm ra chuyện 
tuyệt tình như vậy.- - Nhưng vì sao thế giới Lục Đạo Luân Hồi đều là mảnh 
nhỏ? Ai đánh nát nó? "Ngươi làm gì vậy?" 
Giọng nói kinh ngạc của Huyết Vũ vang lên. 
"Không có gì, kiểm tra khối ngọc này một chút thôi." 
Liễu Bình lấy lại tinh thần, lập tức cười nói. 
Hắn tùy tiện rải bột của mảnh ngọc nát đi rồi nói với Huyết Vũ: "Ta ra của một 
chuyến, đợi lát nữa người tự củng cố cảnh giới một chút." 
"Được rồi." 
Huyết Vũ nói. 
Thân thể Liễu Bình bật lên cao, trong nháy mắt đã xông lên không trung, xuyên 
qua mấy ngàn dặm, đáp xuống một bờ biển. 
Hắn bày ra tầng tầng lớp lớp cấm chế để không tồn tại nào có thể nhìn thấy tình 
cảnh ở nơi này. 
Làm xong những chuyện đó, hắn lấy thẻ bài ra, lại cẩn thận quan sát. 
"Thẻ bài phiên chuyển... Khi tà ma tử vong, nó sẽ quay ngược lại... Ta chưa bao 
giờ nghe nói đến thẻ bài như vậy cả." 
Liễu Bình lẩm bẩm nói. 
"Thẻ bài dùng sinh tử làm điều kiện phát động thật sự không nhiều lắm, hiện tại 
là lúc chúng ta lợi dụng nó." 
Giọng nói của Thượng đế vang lên. 
"Dùng thể nào?" 
Liễu Bình hỏi. 
"Ta cũng không dám 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600639/chuong-1185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.