Liễu Bình yên lặng gật đầu.
Lục Đạo Luân Hồi cũng làm thật tuyệt tình, để một tà ma thay nó trừng gian trừ
ác.
Cái này giống như suy nghĩ của hắn.
Liều mạng cũng muốn kéo ả đi theo hướng này, xem có thể mượn sức đến trận
doanh của chúng sinh hay không.
"Thần thông này của người rất hữu dụng, tốc độ tích góp công đức vượt qua
người bình thường -- Nó gọi là gì?"
Liễu Bình hỏi.
"Còn không có tên, ta vẫn chưa có được xưng hô của nó lúc nó thức tỉnh."
Huyết Vũ nói.
"Không bằng để ta đặt tên cho nó."
Liễu Bình cảm thấy hứng thú mà nói.
"Thôi bỏ đi, ta thật sự chịu không nổi công phu đặt tên của ngươi."
Huyết Vũ trợn mắt mà nói.
Liễu Bình liếc nhìn ả một cái.- - Hiện tại ả càng ngày càng có cảm giác khói
lửa, nhìn cũng càng giống một con người thật sự.
Có lẽ đã đến lúc.
Liễu Bình trầm ngâm mấy phút, sau đó phất tay với ả và nói: “Đi, chúng ta tâm
sự chuyện tu hành."
"Được."
Huyết Vũ đáp.
Hai người bay trở về động phủ, khoanh chân ngồi xuống đệm hương bồ.
Liễu Bình nói chi tiết về pháp quyết Cửu U thuộc Kim Đan kỳ một lần, lại kể rõ
các điều phải chú ý trong lúc tu hành.
Huyết Vũ luôn nghiêm túc lắng nghe.
Liễu Bình nói xong mọi chuyện trước đó rồi mới mở miệng bảo: “Thật ra người
như người và ta cực kỳ hiếm có trên thế giới, bởi vì trên người chúng ta có một
loại sức mạnh sinh ra đã có sẵn."
Tinh thần của Huyết Vũ rung lên.
"Ta biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600638/chuong-1184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.