Ba ngày sau.
Vĩnh Dạ.
Liễu Bình lặng lẽ đáp xuống, đứng trong một thế giới đen nhánh.
Nơi này là tầng đáy sâu nhất của Vĩnh Dạ.- - Thế giới chí ám.
Liễu Bình vươn tay, lấy ra một vật rồi nhẹ nhàng ước lượng.
Đây là túi trữ vật của Tu Hành Trắc.
Thật ra thu thập tài liệu ở Mộng Cảnh cũng không phải chuyện quá khó, chỉ cần
từng bước hoàn thành các loại nhiệm vụ thì có thể lấy được vật phẩm khen
thưởng mà mình muốn.
Liễu Bình dùng tận thời gian ba ngày, rốt cuộc cũng thu thập đủ đa số tài liệu
đúc giáp.
Mộng Cảnh có một đặc điểm, đó là có thể mang vật đạt được từ Mộng Cảnh ra
ngoài, sử dụng ở thế giới hiện thực.
Trước mắt là nhiệm vụ cuối cùng của Mộng Cảnh -- Liễu Bình nhìn về phía hư
không.
Từng hàng chữ nhỏ dừng lại ở đó bất động: “Trong Mộng Cảnh có rất nhiều vật
ảo tưởng, lại không có Hồn Nguyệt Bí Ngọc, nó là vật độc hữu của thế giới
Vĩnh Dạ."
"Đi đến thế giới chí ám trong Vĩnh Dạ đi."
"Ngươi sẽ tìm được bảo vật mình muốn ở nơi đó."
Liễu Bình có chút kinh ngạc.
Mặc dù là chiến giáp của kỷ nguyên tiếp theo, nhưng cũng có thể tìm được gần
như tất cả tài liệu đúc ở Mộng Cảnh.- - Lại không có Hồn Nguyệt Bí Ngọc.
Là vật này quá hi hữu, hay là thế giới Vĩnh Dạ có chút độc đáo? Giọng nói của
thượng đế vang lên: “Vấn đề này rất dễ trả lời, Liễu Bình, ngươi có từng nhìn
thấy thần trụ giống như Luyện Ngục và Vĩnh Dạ chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600633/chuong-1179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.