Mộng Cảnh.
Liễu Bình nhìn cái kính trước mắt.
Thật ra nó chỉ là một khối pha lê trong suốt được khảm vào một cái khung gỗ,
nhìn có vẻ mơ mơ hồ hồ, cứ như đã trải qua vô số năm tháng.
Khi Liễu Bình nắm nó trong tay, lập tức có từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện
lên: “Kính nhìn trộm bẫy rập của ông tổ yêu tinh."
"Số lần sử dụng còn lại: 1/143367567687."
"Khi người sử dụng nó, có thể phát hiện bẫy rập có hậu quả nghiêm trọng nhất,
người có thể nhìn thấy rõ tình cảnh mình trúng chiêu."
"-- Luôn có người muốn đào hố, nhưng chúng ta không mắc lừa."
Liễu Bình rơi vào trầm ngâm.
"Suy nghĩ cái gì?"
Thượng để hỏi.
"Mộng Cảnh hiện tại mà ta đang ở chưa bị tà ma phá hư phải không?"
Liễu Bình hỏi.
"Đúng vậy, đây là một năm nào đó trong niên đại xa xăm trước kia, lúc này,
triều Ác Mộng còn chưa gần kề bùng nổ, tà ma cũng chưa đi vào Mộng Cảnh để
tự mình xuống tay phá hư tất cả."
Thượng để nói.
Liễu Bình nói: “Hiện tại ta sử dụng nó ––”.
"Ta không thể xem kết quả, bởi vì một khi ta xem trước thì nó sẽ không chuẩn
xác."
Thượng đế nói.
"Ta không hỏi cái này, ta chỉ hỏi vai hề kia có thể tin tưởng không?"
Liễu Bình nói.
"Hoàn toàn có thể."
Thượng để nói.
Liễu Bình gật gật đầu, sau đó đặt cái kính kia ở trước mặt mình.
Trong nháy mắt.
Quang ảnh chung quanh chợt lóe.
Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Ngươi sẽ nhìn thấy tình
huống nguy hiểm nhất, nó xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600632/chuong-1178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.