Hắn tiếp tục đi về phía trước, duỗi tay đẩy cửa quán bar ra. 
Chỉ trong nháy mắt tiếp theo. 
Đồng tiền trên quầy bar chợt đứng lại, không hề nhúc nhích mảy may. 
Tất cả chung quanh rơi vào đình trệ. 
Liễu Bình bông hoàn toàn đi vào hư không biến mất từ cửa quán bar. 
Ong ong ong -- Đồng tiền thong thả ngã xuống, phát ra tiếng vang rất nhỏ. 
Thời Gian chi Chủ yên lặng nhìn cảnh tượng này. 
Bên cạnh hắn ta bỗng xuất hiện một nữ tử dáng vẻ tuyệt trần. 
"Con trai ngủ rồi sao?" 
Thời Gian chi Chủ hỏi. 
"Vừa làm bài tập xong, đã tắt đèn ngủ -- phía anh bận rộn xong rồi à? Em còn 
đặc biệt tới hỗ trợ đây." 
Nữ tử châm một điếu thuốc rồi nói. 
"Hắn không cần anh giúp hắn ẩn giấu hành tung." 
Nam nhân cúi đầu rót rượu cho mình. 
"Vậy hắn muốn làm gì?" 
Nữ tử kinh ngạc hỏi. 
Nam nhân uống một ngụm rượu, phun ra hai chữ: “Đánh nhau." 
Trong hư không. 
Giọng nói của thương để bỗng vang lên: “Mau, chuẩn bị khởi động cơ giáp của 
ngươi, Pháo huynh." 
Pháo gia nói: “Không thành vấn đề, ngươi có tọa độ không?" 
"Cái gì ta cũng có, chỉ không có tiền." 
Thượng để nói. 
"Được rồi, ta bỏ tiền." 
Liễu Bình bất đắc dĩ nói. 
"Được rồi, chúng ta muốn đi đâu?" 
Pháo gia hưng phấn hỏi. 
Liễu Bình lau một chút qua chiếc nhẫn Kinh Các, mở miệng nói: “Chúng ta trở 
về cuộc thi trốn tìm." 
"Đi nơi đó làm gì?" 
Đại Địa chi Mẫu kinh ngạc hỏi. 
"Con rồng kia đấu một mình thì vô địch, nhưng cuộc thi trốn tìm cất giấu vô số 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600555/chuong-1101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.