Trên núi. 
Hôi Tẫn Chi Hình chờ có chút không kiên nhẫn. 
Tiểu tử này còn muốn ngộ đạo bao lâu? Cũng không thể luôn chờ như vậy. 
Nó suy nghĩ một lát, sau đó tìm ra vài cách đánh thức từ trong trí nhớ, lấy một 
loại tương đối ôn hòa trong đó rồi duỗi tay chuẩn bị phóng ra. 
Bỗng nhiên. 
Tên bầu trời xuất hiện một điểm đen. 
Hô -- Điểm đen nhanh chóng rơi xuống, hóa thành thiếu nữ kia. 
Tay Hôi Tẫn Chi Hình khựng lại ở giữa không trung, hỏi: “Hả? Vừa rồi người 
đi đâu vậy?" 
Thiếu nữ lại căn bản không nhìn nó, nàng giành bước lên trước, túm chặt lấy 
Liễu Bình. 
Hôi Tẫn Chi Hình vội vàng nói: “Đùng, ngươi cắt ngang hắn như vậy --”. 
Thiếu nữ đột nhiên khóc lón, kéo Liễu Bình đứng lên, cao giọng nói: “Tên long 
lang dạ sói nhà ngươi, có phải ngươi hẹn hò cùng lúc với những cô gái khác hay 
không?" 
"Không có." 
Liễu Bình nói. 
"Ngươi còn gạt ta! Vừa rồi ta đi gặp Lily, Oa Oa và Kiều Kiều, các nàng đều 
nói mình là bạn gái của ngươi!" 
Thiếu nữ vừa khóc, vừa gào lên. 
"Ngươi đã biết hết rồi sao?" 
Liễu Bình thở dài và nói. 
Hôi Tẫn Chi Hình đứng bên cạnh nghe, lúc này rốt cuộc cũng chiêm nghiệm ra 
-- Tiểu tử này chẳng những vô sỉ, còn rất trăng hoa bay bướm. 
Mấy chuyện này không đáng kể chút nào, nhưng thiếu nữ trước mắt lại là sứ giả 
Lục Đạo Luân Hồi, có liên quan đến rất nhiều kế hoạch sau đó của nó. 
Thôi đành vậy. 
Nó muốn mở miệng khuyên một câu: “Hai vị ––" 
Nó vừa mở miệng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600554/chuong-1100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.