Nói hay thật.
Liễu Bình khẽ gật đầu, mở miệng nói: “Lời thầy giáo nói làm ta như tắm mình
trong gió xuân, ta nhất định sẽ cố gắng hiện hóa thành công."
"Cố lên!"
Thầy giáo khuyến khích.
Kế tiếp, hai người đều không nói nữa, chỉ đi dọc theo thông đạo thật dài bước
vào tế đàn.
Vào khoảnh khắc Liễu Bình đứng ở giữa tế đàn, tất cả quái vật đều đứng lên từ
những cái giá bạch cốt to lớn, cùng ngâm tung lên một chú ngữ tối nghĩa chưa
bao giờ nghe nói đến.
Nhưng dưới tác dụng của ảo cảnh, những chú ngữ đó nghe lại như âm nhạc
quảng bá nào đó bên trong cao ốc, làm người ta theo bản năng mà xem nhẹ.
"Ngươi chờ ở chỗ này một lát, lúc bắt đầu hiện hóa thì ta sẽ gọi người."
Thầy giáo nói.
"Vâng."
Liễu Bình đứng ở giữa tầng chót cao ốc –– thật ra là ở giữa tế đàn, lẳng lặng
chờ đợi.
Bỗng nhiên.
Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhảy ra: “Tên người người có hạt giống căn nguyên
sức mạnh thần thánh, đã khiến một sức mạnh đồng loại khác cộng minh.”.
Ánh mắt Liễu Bình trở nên sắc bén như đao.- - Trên thực tế, nghi thức hiện hóa
đã bắt đầu rồi! Kế tiếp sẽ xảy ra chuyện gì? Nếu hắn không thể hiện hóa, vậy cứ
làm ra một đặc hiệu.
Nhưng mà nếu hắn hiện hóa thành công -- Vậy phải làm sao bây giờ? Hắn
nhanh chóng ngẫm nghĩ trong lòng.
Cùng thời khắc đó.
Sâu trong hư không.
Thi thể thường để kia dần dần tỏa ra ánh hào quang trắng tinh nhưng nặng nề.
Ánh hào quang tụ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600458/chuong-1004.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.