Trên núi tuyết.
Liễu Bình ngồi khoanh chân trên một cây đại thụ vươn ra ngoài vách núi.
Phong tuyết đầy trời.
Tay hắn đang nâng một ly trà nóng, chậm rãi uống.
Oanh -- Chỗ sườn núi truyền đến một tiếng nổ mạnh.
Vài bóng dáng bắn ra, giao thủ qua lại ở giữa không trung.
Một người trong đó đánh đâu thắng đó khi chiến đấu, không gì cản nổi, không
kẻ nào có thể đấu lại hắn ta.
"Ha ha ha, thực lực các ngươi như vậy mà cũng dám tới tìm chúng ta?"
Hắn ta cười điên cuồng, không ngừng thả ra từng ánh hào quang đập vào đối
phương.
Bọn người vây công lại như sắp không chống đỡ được, liên tục lui về phía sau.
Trong lúc bất tri bất giác, người nọ càng bay càng xa, thoát khỏi vòng chiến,
truy đuổi sát theo các thiếu niên bại lui kia.
Hắn ta vừa đi thì đồng bạn còn lại đã duy trì không được, cuống quít kêu to:
“Này -- lão đại, trở về hỗ trợ đi!"
Lời còn chưa dứt.
Liễu Bình buông ly trà, vươn tay, làm ra mấy động tác.
Vài bóng dáng khác bay ra từ phía sau hắn.
Hình như bọn họ đã có chuẩn bị từ lâu, chỉ lóe vài cái đã gia nhập chiến trường,
đồng thời toàn lực ra tay nhắm vào người có thực lực hơi yếu hơn còn lại.
Một vòng công kích bộc phát chỉ trong nháy mắt.- - Lập tức hạ gục.
"Chết tiệt! Các ngươi giết hắn!"
Lúc này thiếu niên thực lực cường đại kia mới chú ý tới tình hình phía sau, nhịn
không được mà phẫn nộ quát.
Liễu Bình lại đưa tay ra hiệu.
Mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600450/chuong-996.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.