Chỉ thấy một thiếu niên bụ bẫm đứng lên, cực kỳ không tình nguyện mà đi lên
bục giảng, ủ rũ cụp đuôi nói: “Các bạn học, thiếu chút nữa ta đã chết, đều là vì
ngày thường ta không nỗ lực, không nghiêm túc nghe thấy nói, không tích cực
chuẩn bị chiến đấu, không kích phát tiềm lực của mình, hy vọng mọi người coi
ta là tấm gương xấu, tuyệt đối đừng phạm phải sai lầm của ta."
Hắn ta nhìn về phía thầy giáo.
Thầy giáo gật gật đầu, ra hiệu hắn ta trở lại chỗ ngồi.
Đến phiên Liễu Bình.
Liễu Bình đành đứng lên, cười và đi lên bục giảng.
"Các bạn học --”.
Hắn nhìn những chỗ trống đó, trong lòng sinh ra một cảm xúc khó hiểu.
"Ta có thể lấy được vị trí đứng đầu cả khối là kết quả nhờ thầy giáo vất vả đào
tạo, ta luôn lắng nghe lời thầy dạy bảo, nghiêm túc khắc khổ, không ngừng nỗ
lực, đoàn kết với bạn bè, cùng nhau chiến đấu hăng hái, bởi vậy mới lấy được
thành tích như thế, cụ thể hơn, trong lúc chiến đấu ta chú ý những điểm sau
đây."
"Thứ nhất, sử dụng năng lực hợp lý..."
Liễu Bình thao thao bất tuyệt.- - Đối với hắn mà nói, nói như vậy căn bản không
cần suy nghĩ, chỉ cần há mồm là tuôn ra.
Cho nên hắn có cơ hội, vừa nói vừa đánh giá vị giáo viên kia ở khoảng cách
gần.
Chỉ thấy thầy giáo nghiêm túc nghe Liễu Bình lên tiếng, đỡ đỡ mắt kính, nhìn
nét mặt có vẻ thật vui, trông rất vui mừng.
Bỗng nhiên.
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên trước mặt Liễu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600425/chuong-971.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.