Các thiếu niên đều gật gật đầu.
"0880, ngươi đừng nói thêm gì, ta biết nơi có hai tên đang ẩn nấp -- Chúng giết
đồng bạn, đoạt chừng năm mươi cái đầu, tính trốn mãi đến khi kết thúc săn
thú."
Một thiếu niên nói.
"Người như vậy thật không thú vị, chúng ta đi giết bọn họ."
Một thiếu niên khác nói.
"Từ từ đã!"
Liễu Bình bỗng nói.
Các thiếu niên đều nhìn về phía hắn.
"Ta còn không biết các ngươi có bản lĩnh gì, chúng ta cũng nên làm quen với
nhau một chút, có đúng không?"
Liễu Bình nói.
"Ta nói trước!"
Một thiếu niên đúng ra, lớn tiếng nói: “0880, ta là 0891, năng lực của ta là hiện
hóa cha mẹ."
"Hiện hóa cha mẹ?"
Liêu Bình có chút nghi hoặc nói.
"Đúng vậy, cha mẹ chúng ta đều mạnh hơn chúng ta nhiều, ta có thể hiện hóa
hư ảnh của cha mẹ để trợ giúp chiến đấu, dù sao bọn họ cũng rất yêu ta."
Thiếu niên nói.
Hình như sợ Liễu Bình không thể lý giải, đồng thời cũng vì khoe ra thực lực,
thiếu niên cúi đầu, nỉ non nói: “Cha, mẹ, tới giúp ta giết người."
Trong hư không hai bên hắn ta hiện ra hai con quái vật cả người tỏa ra sương
mù màu xám.
Tên núi tuyết.
Liễu Bình ngồi khoanh chân trên một cây đại thụ vươn ra ngoài vách núi.
Phong tuyết đầy trời.
Tay hắn đang nâng một ly trà nóng, chậm rãi uống.
Oanh -- Chỗ sườn núi truyền đến một tiếng nổ mạnh.
Vài bóng dáng bắn ra, giao thủ qua lại ở giữa không trung.
Một người trong đó đánh đâu thắng đó khi chiến đấu, không gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600424/chuong-970.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.