Sau một lúc tạm dừng, một ánh sáng chậm rãi bay về hướng Liễu Bình, những
ánh hào quang khác thì tiếp tục đi về phía trước, lao tới chỗ con Lục Long kia.
"Triệt tiêu bằng thuẫn."
Liễu Bình nhìn lên không trung và nói.
"Được."
Con thỏ vẫy vẫy móng vuốt.
Băng thuẫn thật lớn kia lập tức biến mất sạch sẽ.
Ánh hào quang nhanh chóng rơi xuống, đúng lại cách phía trước Liễu Bình
không xa, hóa thành một người.
Đây là nam nhân anh tuấn.
Hắn ta có một mái tóc rậm màu vàng, hình dáng gương mặt thâm thúy, góc cạnh
rõ ràng, đôi mắt là màu xanh nước biển, nhìn có vẻ sáng ngời mà trong trẻo,
trên người tỏa ra từng luồng dao động sức mạnh cường đại.
Trong nháy mắt hắn ta nhìn thấy Liễu Bình thì lập tức nở nụ cười.
"Mười chín tuổi! Thái Hư Cảnh! Ta rất ít gặp được nhân vật thiên tài như ngươi,
xem ra hôm nay thật là ngày lành."
Nam nhân nói.
"Các hạ là ai?"
Liễu Bình chắp tay và nói.
"Aland, đội trưởng tiểu đội trinh sát quân tiên phong viễn chinh của nhân loại."
Nam nhân ngạo nghễ nói.
"Quân viễn chinh?"
Liễu Bình nghi ngờ lặp lại.
"Đúng vậy, tin chắc ngươi cũng đã nhìn ra, chúng ta không phải dân nguyên trụ
trên thần trụ này, chúng ta đến từ nơi khác."
Aland nói.
Không đợi Liễu Bình nói chuyện, hắn ta xua tay và nói: “Ngươi không cần khẩn
trương, chúng ta tới thần trụ này, có lẽ sẽ tàn sát đến tinh phong huyết vũ,
nhưng tuyệt đối không làm khó xử bất kỳ nhân loại nguyên trụ nào, dù sao
chúng ta cũng là đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600384/chuong-930.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.