Lượng lớn gạch ngói liên tục rơi xuống dưới.
Thông đạo kết nối giữa Vĩnh Dạ và Luyện Ngục liên tục chấn động, có vẻ như
có thể sụp đổ bất cứ khi nào.
Chiến giáp khổng lồ như núi lơ lửng trong hư không.
"Ngươi đang nhìn trộm thứ gì?"
Nó đưa tay tóm lấy con quái vật kia, hỏi như vậy.
Quái vật hoàn toàn ngẩn người.
Phía sau đầu nó, giọng nam vang lên: "Chủ nhân, không nghĩ tới hắn còn có át
chủ bài dạng này."
Giọng nữ nói: "Lần này chúng ta có thể ăn hắn rồi chứ? Dù sao cái tên trước
mắt có vẻ như có được lực lượng linh hồn cực kỳ mạnh mẽ."
Quái vật cúi đầu quan sát bàn tay khổng lồ đang tóm chặt mình, lại ngẩng đầu
nhìn về phía chiến giáp khổng lồ trước mắt.
Chiến giáp đeo một chiếc mặt nạ màu đen, bao phủ cực kỳ chặt chẽ, thực sự
không thể thấy được khuôn mặt phía sau nó là như thế nào.
Thời gian dần dần trôi qua, vô số bóng đen xuất hiện trong hư không.
Quan sát tỉ mỉ, những bóng đen kia đều là khô lâu lơ lửng giữa không trung,
bọn chúng cúi thấp đầu, vây quanh bốn phía quanh người chiến giáp khổng lồ,
không nhúc nhích, như đang thực hiện một loại nghi thức nào đó vậy.
"Không... không phải là thằng nhãi kia... loại cảm giác này, tại sao ta lại cảm
thấy quen thuộc chứ?"
Quái vật lẩm bẩm hai câu, chợt nhớ tới điều gì đó, toàn thân bỗng run rẩy.
Gương mặt quỷ dị mọc ở phía sau đầu của nó dần dần biến mất.
"Chạy!"
Trong hư không truyền ra tiếng hét ngắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600369/chuong-915.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.