Chỉ trong nháy mắt tiếp theo, Một người một quái vật đồng thời biến mất khỏi
nơi đó.
Oanh! !! Toàn bộ thông đạo chấn động, dần dần sụp xuống.
Liễu Bình xuất hiện tại vị trí quái vật vốn đang đứng, không biết khi nào trên
mặt đã đeo lên một cái mặt nạ Ác Qủy.
Quái vật kia đúng cách đó không xa, lắc đầu nói: “Vô dụng, thật ra quỷ thần
cũng chỉ là một loại thiết lập, nhìn chúng giống như có thể thao túng chúng
sinh, nhưng thật ra năng lực cũng rất có hạn, chúng ta mới là chân thần sáng lập
tất cả, thậm chí ngươi có thể gọi chúng ta là thượng đế."
Giọng nói của Liễu Bình vang lên từ phía sau mặt nạ Ác Qủy: “Thượng để ăn
người? Ta không cảm thấy buồn cười chút nào cả.”.
Hắn không chỉ đeo mặt nạ Ác Qủy lên, thậm chí trang bị danh hiệu thánh nhân
“Triều Trước Thánh Tượng"
cho mình -- Cho dù không biết làm vậy có ích lợi gì.
Nhưng chỉ cần có thể cung cấp dù chỉ một tia trợ lực, Liễu Bình cũng không do
dự chút nào.
Từng khối đá rơi xuống từ phía trên.
Mặt đất cũng bắt đầu tan rã.- - Hai người giao thủ trong thời gian ngắn ngủi đã
làm thế giới này không thể chịu đựng được.
"Trước khi thế giới này bị hủy diệt, ta sẽ làm người chết trước."
Quái vật lạnh nhạt nói, hoạt động đôi tay, tùy tiện đi đến chỗ Liễu Bình.
Liễu Bình hít sâu một hơi, đổi Bách Nạp Đao đến tay trái, sau đó rút Trấn Ngục
Đao ra.
Hắn chậm rãi gia tốc, ở một khắc nào đó đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600366/chuong-912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.