Đợt sụp đổ của đường hầm dần dần kết thúc.
Liễu Bình cầm trường đao đứng ở trước đường hầm, tâm thần kiên định.
Chỉ cần không cho con quái vật này hấp thu linh hồn chúng sinh, vậy thực lực
của nó sẽ không bò lên đến trình độ vô giải.
Quái vật đúng cách đó không xa, mở miệng nói: “Chúng sinh kỳ quái, hiện tại
người có hai lựa chọn."
"Lựa chọn gì?"
Liễu Bình hỏi.
Quái vật nói: “Một là lập tức nói ra lai lịch và nguồn gốc của mình, vậy có lẽ ta
còn cho ngươi một con đường sống, chờ về sau lại giết người, lựa chọn còn lại
à, chính là chết ở chỗ này."
"Thật ra ngươi cũng có hai lựa chọn."
Liễu Bình nói.
"Ta?"
Quái vật ngoài ý muốn nói.
"Hoặc là bị ta đánh chết ở chỗ này, hoặc là đi nơi khác tìm kiếm năng lượng --
tóm lại, hiện tại ngươi cũng không phải đối thủ của ta."
Liễu Bình nói.
Vẻ mặt quái vật cứng đờ, một hồi lâu sau mới nói: “Chưa từng có ai dám nói
chuyện với ta như vậy."
"Chúc mừng người, hiện tại có."
Liễu Bình nói.
Trường đao chợt lóe.
Trăm ngàn hàn quang như đường cong chi chít, trong nháy mắt đã chất dày đặc
toàn bộ thông đạo dưới lòng đất.
Gần như trong nháy mắt, những đao quang đó đã vờn quanh quái vật, dùng
phương thức kín không kẽ hở trảm lên người nó.
Quái vật không chút sứt mẻ, chỉ chờ đao quang hiện lên thì mới mở miệng nói:
“Ngươi quá xem trọng bản thân, không ngờ đến rằng tất cả đao pháp đều do
chúng ta thiết kế, không thể tổn thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600365/chuong-911.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.