Đột nhiên.
Mặt đất lay động mãnh liệt một chút.
Một rồi lại một vết rách nhanh chóng kéo dài trên mặt đất đầy đá lởm chởm,
giống như một con rắn đang lao vun vút đi.
"Xảy ra cái gì!"
Một đồng sự kinh ngạc thốt lên.
Liễu Bình nhắm hai mắt lại, sau đó bỗng mở ra, quát khẽ lên: “Ra đây!"
Dưới mặt đất lập tức vang lên một giọng nói khác: “Ngươi nói ra thì ta đi ra,
vậy ta mất mặt đến cỡ nào!"
Vừa dứt lời, giọng nói kia vang lên ngay sau đó: “Nhưng ngặt nổi ta cũng đã
sắp nghẹn điên, ta vẫn sẽ xuất hiện."
Một bóng dáng nho nhỏ nhảy dựng lên từ mặt đất, dừng ở trước mặt Liễu Bình,
đưa lưng về phía hắn, lắc mông qua trái lắc mông qua phải rồi nói: “Ha ha ha,
tiểu tử thúi, vừa rồi người nhất định không phát hiện ta, đúng không?"
-- Là quốc vương yêu tinh! Trong lòng Liễu Bình dâng lên một rồi lại một suy
nghĩ, hắn hỏi: “Đúng vậy, ta không phát hiện người, nhưng tại sao người ở chỗ
này?”.
Yêu tinh quốc vương nhún vai và nói: “Cái này còn cần nói? Không phải người
đã cứu chúng ta sao? Lúc thần trụ hủy diệt, ngươi còn cứu rất nhiều người, bọn
họ cũng chưa chết, vẫn luôn chờ đợi người trở lại lịch sử một lần nữa."
Trong khe đất bỗng có một quyển sách bay ra.
Là quyển sách dưới đáy biển! -- Đây chính là bảo vật hiện hóa từ Thủy chi
Thánh Trụ.
"Rốt cục là chuyện thế nào?"
Hắn nhíu mày hỏi.
"Sau khi người đi, mảnh nhỏ thánh trụ ngươi lấy được được Linh của người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600362/chuong-908.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.