“Chờ một chút!"
Trong bảy cửa sổ lơ lửng ở giữa không trung, bỗng có người cất tiếng nói.
Liễu Bình giương mắt nhìn lên, chỉ thấy trước cửa sổ kia có một nữ tử mặc
chiếc váy dài đẹp đẽ lộng lẫy, đầu đội vương miện đang đứng.
Nữ tử nhẹ nhàng phe phẩy cây quạt trong tay, hỏi: “Xin các vị chờ một lát, ta có
lời muốn hỏi người thừa kế này."
Nam tử bụng phệ và Ma Vương cả người vẫn đang bốc khói kia nghe xong thì
lập tức kiềm chế cảm xúc.
Thậm chí nam tử còn cười làm lành và nói: “Nữ hoàng bệ hạ, ngài chỉ cần hỏi,
chờ ngài hỏi xong ta lại giết hắn.”.
Nữ tử gật gật đầu, nói về phía Liễu Bình: “Xin hỏi một chút, ngươi có được
chiếc nhẫn trên tay bằng cách nào?"
Liễu Bình giơ tay lên nhìn, bừng tỉnh mà nói: “Cái này à, đây là một bằng hữu
tặng cho ta."
"Bằng hữu của ngươi?"
Âm lượng của nữ tử cao lên.
"Đúng vậy."
Liễu Bình thản nhiên nói.
Chiếc nhẫn trên tay này đến từ quốc vương Kinh Các Điểu, là lúc trước khi hai
người kết minh, vì ứng phó chiến tranh sắp đến nên đối phương tặng cho hắn.
Nữ tử nắm cây quạt, nín thở và hỏi: “Chẳng biết có thể lộ ra một chút, vị bằng
hữu kia của ngươi là ——”.
Liễu Bình nhìn chiếc vương miện nạm đầy đá quý nguyên lực đủ màu trên đầu
nàng, lại nhìn một chiếc nhẫn hình thức tương tự khác trên tay nàng, trong lòng
nảy lên vài phần suy đoán.
Cũng đúng.
Nếu là loại tổ chức tài phú khổng lồ này thì sao có thể thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600355/chuong-901.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.