Trên bầu trời bỗng xuất hiện bảy cánh cửa sổ.
Cửa sổ liên tục mở ra, để lộ những tồn tại đứng ở trong đó.
Nam nữ già trẻ đều tập trung tại đây.
Bọn họ ăn mặc chính trang, nhìn có vẻ vô cùng nghiêm trang, nhưng Liễu Bình
chỉ cần nhẹ nhàng liếc nhìn một cái thì đã biết, những tồn tại đó đều không phải
nhân loại.
"Giao thẻ vàng của ngươi ra."
Một nam tử bụng phệ nói.
"Vì sao?"
Liễu Bình lấy thẻ vàng ra, đặt ở trong tay.
"Chúng ta hoài nghi người trộm được nó, nếu không lấy tuổi của ngươi thì làm
sao có được một nửa tài phú của toàn bộ ngân hàng?"
Nam tử lạnh nhạt nói.
Gã ta ra hiệu một cái.
Cánh cửa lâu đài lập tức mở ra, đám ma quỷ chen chúc ùa ra từ lâu đài, giống
như quân đội đứng đầy toàn bộ quảng trường.
Liễu Bình khẽ cười nói: “Ý ngươi là -- Ta có thể trộm thẻ vàng này từ trong tay
người cầm lái của ngân hàng Diễm Ngục à?”.
Tất cả mọi người trầm mặc.
Nam tử bụng phệ lại cười rộ lên, làm cho cửa sổ chấn động rớt tro bụi xuống,
sau đó mở miệng nói: “Luyện Ngục có vô số chủng tộc, các loại năng lực đa
dạng phong phú như vô biển vô tận, có lẽ đúng lúc ngươi có một loại năng lực,
có thể giấu diếm được người cầm lái -- Điều này hoàn toàn có khả năng."
Liễu Bình nhìn chung quanh, nói với tất cả ma quỷ: “Nghe này, một nửa số tiền
của ngân hàng là của ta, các ngươi cũng là tài sản của ta, ta không giết các
ngươi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600354/chuong-900.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.