Liễu Bình cũng đang xem xét trang phục của mình, lại liếc nhìn từng dòng nhắc
nhở trong hư không, cũng cảm thấy hết sức hài lòng.
Hắn thu hồi thẻ bài, trang phục trên người lập tức biến mất.
"Rất tốt, thưởng cho ngươi."
Âm! Một tiếng vang trầm xuất hiện.
Vương Thành thấy được bên chân mình có một khối gạch vàng xuất hiện.
Đại boss hào phóng! Không...
Đại lão không chỉ có thực lực, phong cách làm việc cũng thật hào phóng! Ý
nghĩ trong đầu hắn ta xuất hiện, rút một tấm thẻ bài đưa tới, cúi đầu khom lưng
nói: "Vở kịch Hắc Ám thế giới Tu Hành này đang trong giai đoạn hoàn thiện,
ngài có thể liên lạc với ta bất cứ khi nào thông qua tấm thẻ bài này, ta sẽ cung
cấp các dịch vụ tốt nhất cho ngài."
"Được, hiện tại lui ra đi, không nên quấy rầy sự hào hùng của ta."
Liễu Bình nói.
"Rõ!"
Vương Thành tìm một chiếc quan tài rỗng, tự mình nằm vào, thuận tay đậy kín
nắp quan tài.
"Mong ngài chơi vui vẻ."
Từ trong quan tài truyền ra giọng nói kính cẩn của tên kia.
Vừa nói xong.
Quan tài chậm rãi chìm vào trong lòng đất.
Liễu Bình đứng im tại chỗ suy nghĩ một lúc, lại cảm thấy có gì đó không ổn.
Đúng vậy, mình còn cần phải hành động dựa theo quỹ tích hành động ban đầu
của mình.
Bởi vì chỉ khi làm vậy, mới có thể gặp gỡ Andrea! Cô bé đã thức tỉnh ký ức
Thánh Linh.
Co bé là nhân tố quyết định trong cuộc đối kháng Ác Mộng! Liễu Bình vội vã
tiến lên dậm chân, hô: "Vương Thành, cút ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600302/chuong-848.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.