Đường -- Một tiếng động nhỏ vang lên.
Chỉ thấy một tẩu thuốc đã đỡ lấy cán của song đao.
Không biết từ khi nào, lão đạo đã đứng ở bên cạnh đứa trẻ mắt mù, nhếch
miệng cười nói: “Tội gì, tội gì!"
Hình như đứa trẻ mắt mù đã sớm biết sẽ xảy ra chuyện gì, vẻ mặt không thay
đổi chút nào, que cời lửa trong tay ra sức đâm vào cổ họng Tiền chưởng môn.- -
Vào thời khắc sinh tử! Tiền chưởng môn không thể không giơ bội kiếm tùy thân
lên, đón nhận que cời lửa lấy mạng kia.
"Lừa gạt người thôi, buông tay!"
Đứa trẻ mắt mù lười biếng nói, chiêu thức trên tay cũng biến đổi.
Que cời lửa lập tức vặn vẹo thành một hắc ảnh, như một con rắn linh hoạt vặn
vẹo bỏ qua bội kiếm.
Một sức mạnh cực kỳ xảo diệu từ trường kiếm truyền tới trong tay Tiền chưởng
môn.
Hắn ta lập tức không cầm được bội kiếm.
"Không!"
Tiền chưởng môn buột miệng thốt ra.
Trường kiếm bị đánh trúng rồi bay ra ngoài, “Tạch"
một tiếng đã cắm vào thân cây cách đó hơn mấy chục mét.
Mọi người vẫn không nhúc nhích.
Trong chớp nhoáng này, vô số thần niệm đã quét lên người Tiền chưởng môn.
Tĩnh mịch.
Nước sông chảy cuồn cuộn, gió mạnh không ngừng thổi quét.
Thái Thượng trưởng lão thở dài, đi ra, ôm quyền và nói: “Yêu nhân nắm quyền,
mà trên dưới tông môn ta không hề hay biết, đa tạ hai vị thánh thủ quẻ thuật
nhìn lén thiên mệnh, thay tông môn ta ngăn cản đại kiếp nạn này."
"Không dám, không dám, chỉ hy vọng chúng ta có thể biến chiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600284/chuong-830.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.