Ầm... Cửa đóng lại, sau đó dần dần biến mất.
Chỉ còn lại Liễu Bình lơ lửng giữa bầu trời.
Gió lạnh thổi qua.
Vẻ mặt Liễu Bình dần dần bình tĩnh lại.
Thôi được rồi.
Còn lại ba điểm Hồn lực Kỳ Quỷ.
Để ta xem xem, ba điểm hồn lực Kỳ Quỷ cuối cùng này có thể làm được cái gì? Hắn yên lặng cảm nhận sự biến đổi trong cơ thể.
Cùng lúc đó, từng hàng chữ nhỏ cũng hiện lên:
[Ngươi đang dung hợp với thân thể Ác Mộng của mình tốt hơn, ngươi cảm nhận
được lực lượng có thể sử dụng từ trong thân thể Ác Mộng:]
[Thôn Thần - Sóng Ác Mộng.]
[Cần ba điểm hồn lực Kỳ Quỷ.]
[Phóng thích ra gợn sóng hung lệ vượt xa sinh vật Ác Mộng bình thường, dựa
vào thân phận cao quý của bản thân, đe dọa những sinh vật Ác Mộng cấp thấp.]
Liễu Bình hiểu ra.
Liên quan tới "Thôn Thần - Sóng Ác Mộng", hắn đã biết cách làm thế nào mới
có thể phóng nó ra.
Loại cảm giác này rất kỳ diệu.
Tựa như là... Mình thật sự là một "Thôn Thần giả"
mới sinh từ trong Ác Mộng vậy.
"Rất tốt, ít nhất hiện tại ta có một chút xíu thủ đoạn tự vệ, có thể..."
Liễu Bình bỗng im lặng.
Một luồng cảm giác cực độ nguy hiểm truyền tới từ phương xa.
Ngay sau đó... Một luồng tàn ảnh mơ hồ lướt qua trời cao, xuất hiện tại vị trí
phía sau Liễu Bình, cách một khoảng cách không xa.
Đó là một con quái vật không có gương mặt cùng làn da.
Toàn thân nó màu đen, mới vừa xuất hiện đã tạo nên một vòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600265/chuong-811.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.