Liễu Bình nhìn lướt qua hư không.
Chỉ thấy nhiệm vụ của hắn vẫn không có thay đổi nào cả -- “Xin hãy bảo đảm
bảng hiệu võ quán không bị bất cứ võ quán nào khác lấy đi."
Liễu Bình nhìn hàng chữ nhỏ này, hơi trầm ngâm rồi mở miệng nói: “Vân
Thường, chỉ có khiêu chiến và đánh bại chúng ta thì các võ quán khác mới có
thể lấy đi bảng hiệu võ quán, là vậy đúng không?"
"Đúng vậy."
Sơ Vân Thường nói.
"Có tình huống nào khác -- Ý ta là dưới tình huống cực đoan nào đó, võ quán
khác vẫn có thể lấy đi bảng hiệu của chúng ta?"
Liễu Bình hỏi.
"A, chỉ có một tình huống."
Sơ Vân Thường suy nghĩ, sau đó nói.
"Là gì?"
Liễu Bình hỏi.
"Chúng ta đều đã chết."
Sơ Vân Thường nói.
Đồng tử của Liễu Bình co rụt lại, ánh mắt lại hướng ra con phố phía ngoài lần
nữa.
Chỉ thấy trên mấy chiếc xe đậu ở bên đường, có bảy tám nam tử đang ngồi
trong xe hít mây nhả khói.
Khi Liễu Bình tập trung nhìn lại, trên đầu bọn họ lập tức hiện ra một hàng chữ
nhỏ tương tự: “Sát thủ cao cấp."
Liễu Bình hơi trầm ngâm, sau đó giữ chặt Sơ Vân Thường đang chuẩn bị đi ra
cổng.
"Thế nào? Chúng ta không đi về trước sao?"
Sơ Vân Thường kỳ quái mà hỏi.
"Chờ một chút."
Liễu Bình nói.
"Nhưng hôm nay không làm được thủ tục mà."
Sơ Vân Thường nói.
"Quan viên bọn họ đều đang mở họp sao? Ta đoán không phải như thể -- Ít nhất
Tả đại nhân không đi họp gì cả."
ễ
Liễu Bình lạnh nhạt nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600227/chuong-773.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.