Mấy giờ sau.
Võ Minh.
Một con dấu đỏ tươi được đóng lên quyển chứng nhận võ quán.
"Được, võ quán của các ngươi có thể khai trương lại lần nữa, trở về đi."
Một tiểu lại phất tay và nói.
Sơ Vân Thường cầm lấy quyển chứng nhận kia, muốn đi thì lại bị Liễu Bình giữ
chặt.
"Vị đại nhân này, tại hạ và Tả đại nhân là người quen cũ, không biết nơi ngài ấy
làm việc nằm ở đâu?"
Liễu Bình cười nói.
Tiểu lại bất ngờ mà liếc hắn một cái, vẻ mặt mang theo chút ý cười, hắn ta nói:
“Ra cửa quẹo tay trái, cánh cửa thứ ba."
"Đa tạ."
Lúc này Liễu Bình mới ra cửa, mang theo Sơ Vân Thường đi đến trước cánh
cửa thứ ba rồi gõ gõ.
Bên trong lập tức vang lên một giọng nói trầm ổn: “Tiến vào!"
Liễu Bình đẩy cửa đi vào.
Chỉ thấy quả nhiên Tủ đại nhân đang ngồi trong đó.
Lúc trước cũng là hắn ta cầm tiền xong thì nói cho Liễu Bình biết trên tinh cầu
hoang dã kia có một quầy bán quà vặt và khách sạn.
"Đa tạ đại nhân đã nhắc nhở, tại hạ vừa tới đã lập tức tiến đến bái kiến đại nhân,
đặc biệt cảm ơn đại nhân."
Liễu Bình nói.
Ai ngờ Tả đại nhân thở dài và nói: “Ta không giúp được người chuyện này, ba
mươi hai võ quán liên hợp lại, muốn phân chia võ quán của các ngươi, đã chuẩn
bị cả đầu tiên và đầu dưới, không ai sẽ quản chuyện này, ta cũng không thể ra
sức."
Sắc mặt Sơ Vân Thường lập tức trắng bệch.
Liễu Bình lại cười nói: “Đại nhân, theo cái nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600226/chuong-772.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.