Liễu Bình theo quan viên kia đi thẳng một mạch ra ngoài hoàng cung.
"Liễu thị vệ, đây là lá thư mà sư tôn người để lại."
Một quan viên nội phủ đi lên và nói.
"Đa tạ đại nhân."
Liễu Bình nhận lấy lá thư và nói.
"Cũng không dám nhận là đại nhân, về sau mong Liễu thị vệ quan tâm nhiều
hơn."
Quan viên nội phủ thân thiện cười nói.
Nội quan và cung nữ qua lại chung quanh nhìn vào ánh mắt Liễu Bình, đều mỉm
cười gật đầu với hắn.
Liễu Bình hơi suy tư rồi lập tức phản ứng lại.
Trước mắt huyết mạch hoàng thất chỉ có một mình Công chúa, hắn sẽ làm bạn
bên cạnh Công chúa trong hơn mười năm tương lai, tất nhiên cũng trở nên chạm
tay là có thể bóng “Chờ ta dàn xếp thỏa đáng xong mọi chuyện thì mời đại nhân
và các vị đồng liều uống rượu."
Liễu Bình nói.
"Được! Được!"
Nội quan kia mừng rỡ nói.
Hai người chắp tay tạm biệt.
Liễu Bình cầm lá thư, vừa đi vừa nhìn, rất nhanh đã xem xong nội dung trong
đó.
Rất hiển nhiên, lá thư này là Lý Càn Dương hấp tấp viết xuống, đại ý là dặn hắn
đảm nhiệm chức vụ hoàng gia thì phải tận tâm tận lực, bảo hộ Công chúa là một
chức vị làm người ta đỏ mắt hâm mộ, phải làm tốt quan hệ đồng liêu, cẩn thận
có người âm thầm chơi xấu, không cần bỏ quên lơ là chuyện luyện tập võ nghệ,
vân vân.
Cuối cùng Lý Càn Dương nhắc tới núi Quy Tàng, nói nơi đó có các loại chiêu
thức võ nghệ lợi hại, dặn dò hắn rảnh rỗi thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600079/chuong-625.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.