Ầm...
Ngọn lửa hừng hực như một biển cả sôi trào, từ trường đao tản ra, lấp đầy toàn
bộ hư không bốn phía.
Tòn tại ẩn nấp trong bóng đêm bị biển lửa ép tới, lập tức hiện thân, lách mình
nhảy khỏi vị trí cũ.
Hai mắt Liễu Bình lạnh lùng, quát khẽ: "Chết."
Đao rơi xuống.
Ngay sau đó, biển lửa vô tận bị một đao tách đôi, hóa thành một luồng lửa đỏ
thẫm bám trên thân đao, chém rách mọi thứ phía trước.
"Đừng ra tay, là ta!"
Cái tên trước mắt vội vã quát lớn.
Ánh đạo của Liễu Bình lại không ngừng chút nào cả.
Dưới ánh lửa, một bóng người bị chia thành hai nửa, rồi lại bị ngọn lửa thiêu
thành tro tàn.
Ngọn lửa cũng theo đó mà biến mất, tất cả dị tượng đều tan biến.
Cảnh tượng xung quanh lại khôi phục thành bóng đêm.
Gió lướt qua con đường không có bất cứ ai, phát ra những tiếng rít.
Liễu Bình thu đao.
Một tay khác hắn cầm sách, chờ gió ngừng thổi, mới cúi đầu đọc tiếp, lẩm bẩm:
"Thức thứ ba, Du Long Phân Hải, đao vừa rồi cũng không sai."
"Thế nhưng sau chiêu thức phía sau... có vẻ như vẫn chưa thể hiện hết đao ý, mà
nó vẫn luôn đẩy đao ý lên cao, chẳng lẽ Hoán Linh đao pháp của tông môn cũng
không phải bản đầy đủ?"
Tiếng bước chân dồn dập truyền tới cắt ngang suy nghĩ của hắn.
Tả trưởng lão của môn phái từ phía cuối đường lao nhanh tới, quát: "Vừa xảy ra
chuyện gì vậy?"
"Mọi chuyện vẫn tốt, không có vấn đề gì."
Liễu Bình nói.
"Chưởng môn đâu?"
Tả trưởng lão hỏi.
"Ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600071/chuong-617.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.