Có một người nói: “À –– ta biết người, nghe nói bằng hữu của người bị quái vật
ký sinh, người lập tức dùng một đao giết chết."
Một người khác nói: “Xem ra lúc ấy là cảm xúc kích động, hơn nữa thu chiều
không được -- Vậy cũng có thể lý giải."
Lại có một người nói: “Ai, cố gắng luyện tập đi, đao pháp nhất phải các ngươi
quá mãnh liệt, nếu thu chiều không được thì không thể tùy tiện luận bàn với
người khác."
"Đúng vậy, tại hạ nhớ kỹ."
Liễu Bình thành tâm thành ý chắp tay nói với mọi người.
"Được rồi, đừng nói chuyện phiếm nữa, Trương Bình Hà tới đánh với ta một
trận đi."
"Có gì không thế?"
Mọi người tránh ra, để dành chỗ cho hai người.
Liễu Bình nhàn nhã ngồi một bên, miệng nhai đường, híp mắt quan sát cuộc
chiến.
Kinh thành.
Tụ Phúc Lâu.
Bên trong Tụ Phúc Lâu trống rỗng, ghế lô nhà tọa bao quanh một đài cao, ngày
xưa dùng để hát tuồng kể chuyện, hiện giờ lại là lôi đài tạm thời để người tập võ
tụ tập.
Trên đài có một nam một nữ vừa giao thủ xong, cả hai đều ôm quyền lui về phía
sau.
"Kim Phong Trào của các hạ thật sự uy lực bất phàm, đa tạ thủ hạ lưu tình!"
Nữ tử thu kiếm lại rồi nói.
"Quá khen, Thu Thủy kiếm pháp của quý phái danh bất hư truyền!"
Nam tử nói.
Nữ tử thở dài: “Đáng tiếc Thu Thủy kiếm pháp của phái ta đã thất truyền ba
thức sau cùng, nếu không ta có thể dùng thêm ba chiều, vậy thì không biết trước
được thắng bại của cuộc luận bàn này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600066/chuong-612.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.