Trái tim Liễu Bình bỗng đập mạnh hơn, trong linh giác có một bóng mờ như
một bàn tay bóp chặt cổ họng của hắn, làm cho hắn không thể thở nổi.
Tới rồi!
Tên Cựu nhật Thần linh đã cảm ứng được thẻ bài Anh linh trên người của mình.
Cuối cùng, nó cũng phát hiện ra Andrea.
Nó sắp tới rồi!
Đây là linh giác đặc biệt của người tu hành, dựa theo thiên phú của bản thân, có
thể báo hiệu rõ ràng hay là mơ hồ đối với một chuyện nguy hiểm.
Liễu Bình cụp mí mắt, một bên duy trì hơi thở bình ổn, một bên suy nghĩ cách
ứng đối.
Những thủ đoạn của văn minh Tu Hành hoàn toàn không thể ngăn cản thuật
theo dõi của quái vật kia.
Mà Thẻ bài cũng không được.
"Danh Sách, còn bao lâu mới tiến vào thời không bí ẩn?" Liễu Bình hỏi.
Địa điểm xuất hiện trong thời không bí ẩn cũng không phải cố định.
Thị trấn sẽ ngẫu nhiên hình thành kết nối hợp lý với một kịch bản nào đó, từ đó
xuất hiện tại thế giới Tu Hành.
Nếu như kịch bản cách khu vực thế giới Tử Vong này cực kỳ xa xôi, có lẽ sẽ có
thể tránh thoát khỏi con quái vật kia.
Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ dần dần xuất hiện:
[Còn có hai mươi phút nữa, thời không bí ẩn sẽ xuất hiện.]
Hai mươi phút!
Liễu Bình nhìn cảnh tượng xung quanh.
Những người này có thể ngăn cản hai mươi phút sao? Không, bọn họ có thể cản nửa phút mà thôi!
Liễu Bình im lặng, bỗng nhiên nhìn về phía Andrea.
Sắc mặt của cô bé trắng nhợt, trên thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4599636/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.