Toàn thân kinh mạch của mình ê ẩm khó chịu, cơ bản là không thể phát huy
toàn bộ sức chiến đấu.
"Yana, những tên Linh cẩu kia thật sự chờ tới sáng ngày mai mới tới sao?"
"Đúng thế."
"Làm sao mà ngươi biết?"
"Diện tích của Ám Vụ trấn quá lớn, ban đêm rất dễ dàng thu hút sự chú ý của
quái vật thế giới Tử Vong, lại còn đi vào trong thời không bí ẩn nữa, ngươi cảm
thấy bọn chúng sẽ tới tìm đường chết sao?"
"Cũng đúng."
Liễu Bình bỗng cảm ứng được điều gì đó, đứng dậy đi khỏi giáo đường, đi
thẳng tới trung tâm chỉ huy lâm thời.
"Xảy ra chuyện gì vậy?" Hắn hỏi.
"Nhìn màn hình." Đội trưởng trả lời.
Liễu Bình nhìn về phía màn hình, trên màn hình là một đám chó săn đang bốc
lên ánh huỳnh quang, đang đuổi theo hai người mặc đạo bào cùng một người
mặc áo giáp.
Người tu hành!
Liễu Bình cảm thấy khá khó hiểu.
Không phải tất cả người tu hành đều bị nhốt trong thời không bí ẩn sao? Tại sao lại có thể thoát ra ngoài, còn bị đuổi giết nữa?
"Có thể phóng đại hình ảnh lên không? Ta muốn thấy được hình dạng của hai
người kia." Liễu Bình nói.
"Khoảng cách quá xa, không dám tới gần, nơi đây đã là khoảng cách gần nhất
rồi." Đội trưởng trả lời.
"Tình huống không chỉ là như vậy, nhìn những nơi này xem." Họa sĩ ở bên cạnh
cũng nói.
Hắn nhấn trên màn hình vài lần, lập tức hiện ra bảy tám cảnh tượng khác nhau.
Trên những cảnh tượng đó, đều có một đám người cưỡi xe gắn máy, hoặc lái xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4599622/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.