Chỉ có tồn tại như Thần linh vậy, mới hiểu được làm cách nào mới có thể thành
lập cứ điểm của người sống tại Tử giới.
"Mọi vật phẩm có giá trị, đều nên để Thần linh chỉ định công dụng." Đội trưởng
nói với giọng thành kính.
"Vậy nên làm ghi chép sớm hơn chứ." Liễu Bình nói.
Vẻ mặt thành kính của đội trưởng lập tức biến mất, nhún vai nói: "Ám Vụ trấn
chỉ là cứ điểm của màn kịch đầu tiên trong thế giới Tu Hành mà thôi, những
năm này đã bị bỏ hoang từ lâu, với lại không có giá trị gì cả..."
Sau đó, Hội họa sư lại hỏi lại kỹ càng những quái vật thích ẩn hiện trong đêm
tối.
Dựa theo ký ức, Liễu Bình miêu tả từng con một.
Hội họa sư rất nhanh vẽ ra những con quái vật kia.
Mỗi khi hắn ta hoàn thành một tác phẩm, quái vật lập tức sống lại, sau đó lại trở
về bức vẽ.
Khi nữ bò cạp xuất hiện, mọi người vẫn cảm thấy bình thường, vẫn làm nốt
công việc trên tay của mình.
"Sức chiến đấu 130, ở nơi này cũng coi như không tệ lắm."
Đội trưởng nhìn về phía màn hình, nói với vẻ uể oải.
Ngay sau đó, Liễu Bình miêu tả con quái vật trong hiện tượng thiên trụy.
Là tồn tại với thực lực sâu không thể dò, có danh hiệu là Chúa tể Ba Hành trong
Ác Mộng!
Hội họa sư rất nhanh vẽ ra con quái vật này.
Khi con quái vật kia nhảy khỏi bản vẽ, đứng trong đống đổ nát, tất cả mọi người
đều dừng tay lại, nhìn về phía nó.
"Sức chiến đấu... đáng chết, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4599620/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.