"Câu đố của tầng thứ hai chính là đáp án của câu đố tầng thứ nhất; mà câu đố
của tầng thứ ba lại là đáp án của câu đố tầng thứ hai; còn câu đố của tầng thứ
nhất lại là đáp án của câu đố tầng thứ ba."
"Muốn giải câu đố tầng thứ nhất, chỉ cần biết được câu đố tầng thứ hai là được
rồi."
"Câu đố tầng thứ nhất là: 'Ngục giam tạm thời của người vô dụng' được cấu tạo
như thế nào."
"Câu đố tầng thứ hai là: Nếu có một thế giới cùng loại với 'Ngục giam tạm thời
của người vô dụng', làm cách nào để có thể chinh phục thế giới này."
"Rõ ràng, đáp án của câu đố tầng đầu tiên chính là: 'Ngục giam tạm thời của
người vô dụng' là do một thế giới tạo thành."
"Sở dĩ ta muốn đào đất, là muốn kiểm tra bằng một phương pháp bài trừ đơn
giản nhất: Nếu như thế giới này không có cái gì, chỉ có một ngọn núi, như vậy
nếu có tin tức nào đáng lưu ý, chắc hẳn sẽ được ẩn giấu trong ngọn núi này."
Liễu Bình nói xong, nhìn về phía đối phương.
Cái đầu khổng lồ do sao trời tạo thành lộ ra ý cười.
"Các phàm nhân, các ngươi rất nhỏ bé, thế nhưng cũng là các ngươi, có thể tạo
thành ảnh hưởng cực lớn đối với vận mệnh."
Nó cảm khái, há mồm phun ra một ngôi sao.
Ngôi sao này lơ lửng bay bay, rất nhanh đã rơi xuống trước mặt Liễu Bình.
Cái đầu kia phát ra âm thanh hùng vĩ:
"Thần linh đã bắt đầu chết đi, từ giờ phút này thời đại sẽ tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4599593/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.