Liễu Bình không nói chuyện.
Trên thực tế, hắn và Danh Sách đều rất tò mò, cảm giác cứ nôn nao, không nhịn
được mà muốn đi xem tận mắt.
Trên bầu trời.
Vương trưởng lão thấy mọi người đều đến đủ thì cười to, nói: "Mở trận pháp
phòng ngự ra, các vị tu sĩ Nguyên Anh, đều đi theo lão phu đi."
Ông ta bay ra ngoài đầu tiên.
Các tu sĩ còn lại thì theo sát phía sau ông ta.
Lại nghe được có người hỏi: "Vương trưởng lão, tại sao vừa rồi ngài lại cười
to?"
Vương trưởng lão nói mà không quay đầu lại: "Có thể trên thượng giới phát
sinh chiến tranh cỡ lớn, cho nên sẽ có rất nhiều thứ rơi xuống thế giới này... lão
phu có thể đánh cược với các ngươi, lần này chính là cơ duyên lớn của chúng ta,
đi mau!"
Các vị tu sĩ theo ông ta lướt ra ngoài doanh địa, bay về phía núi cao.
Trong doanh địa, vẫn còn hai người tu sĩ Nguyên Anh phụ trách canh giữ.
Một người tu sĩ Nguyên Anh chuyển động trận bàn trên tay, khép lại trận pháp
đang bao phủ toàn bộ doanh địa.
"Dựa theo mệnh lệnh của Vương trưởng lão, tất cả mọi người đều phải canh giữ
tại doanh địa, không thể hành động thiếu suy nghĩ, kẻ trái lệnh, chém! Vị tu sĩ
này quát.
Một tu sĩ Nguyên Anh khác cũng nói: "Đệ tử của các môn phái, duy trì bình
tĩnh, không thể ồn ào gây chuyện, nếu không quân pháp sẽ không khoan dung!"
Tiếng nghị luận trong doanh địa dần dần biến mất.
Mọi người trở nên bình tĩnh lại, vội vàng rời khỏi biên giới doanh địa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4599530/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.