Vương Li rất hài lòng khi thấy Vương Xung hiểu chuyện như vậy.
Trưởng Công chúa Minh Nghi là kẻ thù không đội trời chung với Thư Quý phi, bọn họ khó khăn lắm mới đợi được đến lúc nàng xuất giá, rời khỏi sự ủng hộ của đám lão thần ở Thịnh Kinh, giờ nàng chỉ là một vị Trưởng Công chúa không có thực quyền thì còn gì phải sợ?
Chưa kể đến việc phò mã bị buộc phải cưới nàng theo chiều chỉ, do đó phủ Định Bắc hầu hiển nhiên là sẽ không đứng ra làm chỗ dựa cho nàng.
Chính vì thế, Thư Quý phi mới sai y đến “hầu hạ” tử tế vị công chúa này.
Làm nô tài ở ti Giám Lễ bấy lâu, nay được Thư Quý phi coi trọng mới được ngóc đầu làm chủ nhân, dĩ nhiên là y phải tận dụng tốt cơ hội hiếm có này. Thư Quý vui thì y sẽ được nhiều lợi lộc hơn.
Rèm xe được buông xuống, Vương Xung lại tiến về phía trước, hùng dũng oai vệ như một vị đại tướng quân đi tuần tra.
“Gia, nhìn kìa!” Một tên tay sai bên cạnh chỉ cho hắn ta: “Cái đó hình như là bia ngắm bắn.”
Vương Xung ngạo nghễ nhìn lướt qua, rồi đáp: “Nơi hoang vu vắng vẻ mà lại dựng bia ngắm, thật kỳ quái. Người đi xem thử đi.”
Tên tay sai khom lưng gật đầu, sau đó vâng lệnh đi xem xét. Có điều, y vừa mới đến trước tấm bia đã nghe thấy tiếng xé gió vù vù lao tới, phần lông vũ của mũi trên sượt qua vành tai y, cắm thẳng vào hồng tâm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-pho-ma/3473976/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.