Chương trước
Chương sau
Nàng nói rất hùng hồn, nhưng tối hôm đó, Mục Giác mãi vẫn chưa về, nàng buồn ngủ đến mức gật gà gật gù, cuối cùng không chịu được nữa mới lên

giường đi ngủ.

Nửa đêm, nàng tỉnh giấc, chỗ bên cạnh trống trơn. Nàng dỏng tai nghe ngóng, sau đó ngồi dậy vén màn ra. Nhờ ánh nến mờ nhạt, nàng nhìn thấy một người đang nằm ngủ trên chiếc sập nhỏ bên cửa sổ, do không có chăn nên người nọ nằm co ro, hơi thở khá nặng nề vì lạnh.

Minh Nghi nheo mắt, cầm chắn đi tới, rồi khẽ khàng trèo lên sập, cẩn thận đắp chăn cho Mục Giác, sau đó đè chặt góc chăn, chăm chú nhìn hắn.

Mục Giác bừng tỉnh, vừa mở mắt ra liền thấy Minh Nghi đang sắp sửa hôn mình, thể là giật nảy người, kêu lên: “Nàng làm gì đấy?”

“Bản công chúa không thơm sao? Giường của ta không êm sao? Chàng nghĩ gì mà ngủ trên chiếc sập nhỏ này vậy?” Nàng cáu kỉnh nói.

Mục Giác không nói gì, cũng không giãy giụa mà im ru như gà rù. Minh Nghi thấy nghi ngờ, vừa mới nới lỏng bàn tay đè góc chắn thì hắn bất thình lình lật người bật dậy, chiếc chăn đang đắp trên người hắn cũng bị hất tung ra.

Minh Nghi theo bản năng lùi lại, suýt chút nữa ngã xuống đất. Chính vào thời khắc quan trọng, Mục Giác tốt bụng kéo nàng lại, rồi nhanh nhẹn quấn nàng vào trong chăn, sau đó ấn luôn nàng lên sập.

“Không được nhúc nhích, nếu còn cử động ta sẽ đánh nàng đấy.” Hắn đã phản kích thành công, còn đắc ý huơ lòng bàn tay: “Đánh thật đấy!”

Sau một hồi vật lộn, Minh Nghi thực sự không dám tin rằng mình lại có thể thất bại vào phút chót. Nàng nhìn Mục Giác, rồi bỗng tỏ ra e thẹn: “Trên sập cứng lắm, lên giường có được không?”

“Không.” Hắn hoàn toàn không trúng chiêu này của Minh Nghi, còn kiên quyết từ chối, sau đó kéo nàng dậy và ôm chặt lấy nàng: “Công chúa điện hạ, thần có việc muốn thỉnh giáo.”

“Đừng gọi công chúa mà.” Minh Nghi cười tít mắt với hắn: “Chàng có thể gọi ta là phu nhân.”

“Vậy gọi nàng là đồ điên!” Hắn cố tình đắp lại.

Sau khi chặn họng nhau đôi câu, Mục Giác tươi tỉnh hơn. Minh Nghi cảm thấy tâm trạng của hắn hiện giờ hẳn là rất tốt.

“Ta có chuyện muốn thỉnh giáo.” Hắn đã thoải mái hơn vừa nãy.

Minh Nghi cố gắng cử động, song vẫn không thoát ra được. Nàng thầm mắng hắn vài tiếng, nhưng ngoài miệng lại nói: “Hỏi đi, chuyện gì?”

“Vừa rồi nàng định làm gì ta?”

“Ngủ với chàng. Dù sao chúng ta cũng đã là vợ chồng, yêu cầu này không hề quá đáng thì phải?” Minh Nghi trả lời ngắn gọn dứt khoát.

Hắn đanh mặt, đáp: “Rất quá đáng, đừng có mơ.” “Có giỏi thì chàng thả ta ra rồi hẵng nói câu này.” Minh Nghi gắng sức vùng vẫy, kết quả là chẳng ăn thua gì. Nàng tức gần chết, nghĩ bụng thằng nhãi thôi tha này khỏe thật.

Nhìn nàng cố giãy giụa, không hiểu sao Mục Giác cảm thấy rất thư thái: “Vì sao đến tuổi này nàng mới lấy chồng?”

Minh Nghi đã thấm mệt, đành chấp nhận số phận bị bọc trong chăn: “Vì gặp phải một gã đàn ông không đáng tin cậy.” Chỉ cần Hoàng đế Thần Tông đáng tin cậy một chút thôi, nàng cũng không đến mức phải từ chối việc thành thân nhiều lần như thế, chỉ để chống lại tên gian thần Cao Duy.

“Thất tình à?” Sắc mặt Mục Giác tối đi: “Không phải là nàng dùng ta để chữa lành vết thương lòng đấy chứ?”

Minh Nghi buồn bực, đáp: “Nếu đó mà là thất tình thì thành loạn luân à.”

Hắn nghiêm túc nói: “Chuyện của hoàng gia các nàng cũng khó nói lắm.”

Hắn đã hiểu nhầm về hoàng tộc của bọn họ đến mức nào vậy?

Minh Nghi đau đầu kinh khủng: “Chàng có thể thả ta rồi nói tiếp, được không?”

“Tại sao? Nàng không ngoan, nếu thả ra là nàng sẽ giở thói lưu manh ngay.” Mục Giác vẫn không nới lỏng tay.

Đó là thú vui vợ chồng. Đúng là đồ nông cạn! Minh Nghi chửi thầm trong bụng, miệng thì nói: “Chàng ôm người ta thế này, người ta ngượng lắm!”

“Ta không thấy vậy. Tiểu gia ta là người đứng đắn, sẽ không trúng chiêu này của nàng đâu. Ta còn muốn hỏi tiếp, tại sao có nhiều người như vậy mà nàng lại chọn ta?” Hắn vẫn cứng rắn như tảng đá.

Minh Nghi cười duyên, nhìn hắn và đáp: “Vừa gặp đã yêu ấy mà, vẻ ngoài của chàng rất hợp khẩu vị của ta.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.