Bầu không khí đêm khuya se lạnh, chiếc xe buýt mang số hiệu "tuyến 375" âm thầm dừng lại bên vệ đường, chỉ có tiếng "xì" khẽ vang lên khi cửa khí nén xoay sang bên phải để mở ra.
Lâm Dữu đặt tấm thẻ cô đã rút ra từ trước vào trong bao thẻ và cất kỹ, mấy bước đã nhảy xuống bậc thang cuối cùng, còn rạng rỡ vẫy tay chào tài xế ngồi ở ghế lái đằng trước. Ông ta khẽ run rẩy, thầm cảm thấy may mắn vì nhiệm vụ của mình đến đây là kết thúc.
Cảnh Thanh Hà vừa bước chân xuống xe, ngay sau đó tài xế đã vội vàng ấn nút đóng cửa, mừng rỡ chuồn đi tìm một chỗ mát mẻ cho mình.
"Này này này..." Cậu ta thiếu chút nữa đã bị cửa xe kẹp lại: "Đừng nóng..."
May mà tránh kịp, cậu ta chạy về phía trước hai bước rồi quay đầu lại nhìn chiếc xe buýt dần dần mờ đi sau lưng, thay vào đó là hình ảnh hiện lại trên thẻ bài quỷ.
Cảnh Thanh Hà thầm nghĩ đi gấp như vậy là có bóng ma tâm lý lớn cỡ nào đây chứ.
... Quên đi, chuyện này với chị Dữu của cậu ta đâu phải lần một lần hai. Nhớ lại những gì cô từng làm năm xưa, cậu ta cũng đã quá quen rồi.
Hai người họ xuống xe ở một vị trí còn cách kết giới phía Đông một đoạn, đây dĩ nhiên là ý kiến của Lâm Dữu... Khi toàn thành phố bước vào ban đêm, phần lớn người chơi bên phe con người đều sẽ cẩn thận tạm thời rút vào trong kết giới, nhưng cũng không thể loại trừ khả năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-toi-sieu-du/5059661/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.